Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 313

/1529



Ngụy Cẩm Vinh thấy Ngụy Hương Tuyết đã ngừng khóc thì nói tiếp  “Họ Nguyễn kia có xinh đẹp hơn nữa thì cũng là một người phụ nữ nông thôn dốt đặc cán mai, tɾong miệng đầy lời thô tục, hành vi thô bỉ, lão Lệ sẽ không thích hạng phụ nữ như vậy. Hương Tuyết, em là sinh viên đại học vô cùng ưu tú, không có người đàn ông nào không động lòng vì em, đêm nay em phải biểu hiện cho tốt, để lão Lệ cảm mến em.”

Sau khi nghe anh trai mình nói những lời này, Ngụy Hương Tuyết bắt đầu trở nên tự tin hơn.

Cô ta không xinh đẹp như Nguyễn Tử Mạt nhưng nhan sắc của cô ta cũng không thua kém ai, cô ta là một người đẹp, cô ta lại là người ưu tú, có văn hóa như thế, một ngày nào đó anh Lệ sẽ động lòng với cô ta mà thôi 

Buổi tối.

Bộ đội bên này đã chuẩn bị đầy đủ cho buổi biểu diễn văn nghệ.

Vốn dĩ Lệ Kình Liệt muốn quay về nhà đón vợ và con mình đến bộ đội nhưng kết quả lại bị cấp trên kéo đi họp, bọn họ cần nghiên cứu và thảo luận cách làm của anh tɾong nhiệm vụ lần này.

Bởi vì đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng của các chiến hữu khác nên không thể qua loa.

Lệ Kình Liệt không có cách nào rời đi nên chỉ có thể gọi đïện thoại cho vợ của chính ủy, nhờ bà ấy dẫn the0 Nguyễn Tử Mạt và Tiểu Bảo đến bộ đội khi bà ấy cũng đến đây xem văn nghệ.

Anh biết vợ của chính ủy rất thích Nguyễn Tử Mạt nên nhờ bà ấy giúp, chắc chắn bà ấy sẽ không từ chối, mà Nguyễn Tử Mạt có người dẫn the0 cũng sẽ không mất tự nhiên.

Vợ của chính ủy lập tức đồng ý mà không hề do dự.

Bởi vì còn phải xem văn nghệ nên chắc chắn cuộc họp sẽ không quá lâụ

Cấp trên muốn kéo Lệ Kình Liệt ngồi vào hàng ghế phía trước nhưng Lệ Kình Liệt đã uyển chuyển từ chối. Anh ra phía sau tìm một vị trí trống ngồi xuống, khoác áo khoác lên ghế bên cạnh giữ chỗ cho Nguyễn Tử Mạt, vị trí này có thể nhìn lên sân khấu rất rõ.

“Anh Lệ, em có thể ngồi ở đây không?”

Một giọng nói mềm mại vang lên.

“Không thể.”

Lệ Kình Liệt chỉ hơi nâng mí mắt lên, trên gương mặt cương nghị là sự thờ ơ, lạnh lùng mở miệng. 

Tống Mạn Chi đứng cạnh vị trí này, trông cô ta yếu đuối, mong manh, dáng vẻ giống như bị người ta bắt nạt sắp khóc, vô cùng đáng thương, khiến không ít binh lính ngồi gần đó nhìn thấy mà đau lòng không thôi.

Ngồi gần Lệ Kình Liệt bên này có không ít người tɾong đội, cũng có người là lính dưới tay anh, những anh lính này rất ít khi được tiếp xúc với bông hoa xinh đẹp của đoàn văn công nên tất cả đều kích động không thôi, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tống Mạn Chi như sói như hổ.

“Cậu cũng quá hà khắc rồi, người ta là một cô gái yếu đuối, đừng khiến người ta sợ phát khóc như thế ”

“Đồng chí Tống là đóa hoa của đoàn văn công, để cô ấy ngồi đó đi, dù sao một mình cậu cũng không thể ngồi hai ghế như thế được.”

“Doanh trưởng Lệ ngồi một ghế, ghế còn lại nhường cho đồng chí Tống đi ”

Ánh mắt lạnh lùng của Lệ Kình Liệt quét một lượt những người này.

Trong nháy mắt, bốn phía đã lặng ngắt như tờ, h0àn toàn yên tĩnh.

“Đây là chỗ của vợ tôi.”

Giọng nói của Lệ Kình Liệt vẫn lạnh lùng, nghiêm túc.

Mọi người thấy doanh trưởng Lệ không vui nên không dám lên tiếng nữa.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status