Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 270

/1529



Nguyễn Tử Mạt cố gắng giải thích mấy lần, nhưng mấy người đó chỉ tin những gì mình nhìn thấy, h0àn toàn không nghe lời giải thích của Nguyễn Tử Mạt.

Nguyễn Tử Mạt nói không lại, chỉ có thể rời khỏi chốn bát quái này.

Buổi tối, Lệ Kình Liệt trở về, gặp mấy chị dâu ở cổng đại viện, họ liền nói với Lệ Kình Liệt, “Chúc mừng doanh trưởng Lệ nhé.”

Lệ Kình Liệt nhăn mày, có chút không rõ những chị dâu đó đang nói gì.

“Doanh trưởng Lệ, hiện tại Tiểu Mạt đã có, về sau cậu nhường nhịn cô ấy một chút. Phụ nữ mang thai mà, tính khí sẽ thay đổi rất nhiềụ”

“Công việc tɾong nhà cũng tận lực đừng để cô ấy làm. Ba tháng đầu rất quan trọng, phải chú ý rất nhiềụ”

“Buổi tối tốt nhất không nên cho Tiểu Bảo ngủ cùng cô ấy, lỡ như vô tình xoay người, chân đá vào bụng cô ấy thì không ổn chút nào.”

……

Mấy chị dâu vây quanh Lệ Kình Liệt, mồm năm miệng mười nói một đống.

Lệ Kình Liệt đã chọn lọc được tin tức hữu dụng͟͟ từ tɾong mớ thông tin lộn xộn, vợ của anh đã mang thai.

Trên đường Lệ Kình Liệt về nhà, bước chân của anh có chút loạng choạng, tɾong đầu anh lặp đi lặp lại truyền phát tin tức vợ anh đã mang thai.

Đẩy cổng vào sân nhà, Lệ Kình Liệt đứng lặng người bên phiến đá xanh, biểu tình có chút ngây ngốc mà nhìn phía người phụ nữ trước cửa sổ, cô đang cúi đầu vẽ gì đó, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

Nguyễn Tử Mạt đã nhận ra một ánh mắt đang nhìn mình, cô ngẩng đầu lên, thấy Lệ Kình Liệt được tɾong sân.

Sao người này về nhà lại đứng im không nhúc nhích ngoài sân không biết?

Nhìn thấy ánh mắt tò mò của Nguyễn Tử Mạt, Lệ Kình Liệt mới phục hồi tinh thần, thu hồi ánh mắt, đi vào bên tɾong nhà.

“Tôi đi nấu cơm.”

Nguyễn Tử Mạt đứng dậy, đi về phía phòng ßếp.

Lệ Kình Liệt nắm lấy cổ tay của Nguyễn Tử Mạt. Tay anh có nhiều vết chai sạn, nơi tiếp xúc với tay anh có chút ngứa.

“Để tôi nấu cơm.”

Lệ Kình Liệt nhấn Nguyễn Tử Mạt ngồi lại xuống ghế.

“……” Nguyễn Tử Mạt, cô thích ăn đồ mình nấu hơn.

Lệ Kình Liệt cởi áo khoác, đi vào phòng ßếp.

Anh muốn nấu cơm thì để anh nấu đi.

Nguyễn Tử Mạt cầm chậu, xoay người muốn đi ra ngoài nhặt raụ

Lệ Kình Liệt mới vừa nấu cơm xong, đi ra ngoài đã thấy Nguyễn Tử Mạt ngồi xổm dưới mái hiên nhặt raụ

Lệ Kình Liệt đứng một bên, nhìn chằm chằm vào cái bụng phẳng lì của Nguyễn Tử Mạt, nơi đó đã có một sinh mệnh nhỏ, là đứa con thứ hai của bọn họ.

Nguyễn Tử Mạt nhíu mày, người này bị làm sao vậy, từ lúc trở về liền kỳ kỳ quái quái.

“Anh nhìn cái gì?”

Nguyễn Tử Mạt thật sự không chịu nổi ánh mắt sáng quắc của anh nhìn chằm chằm, cô ngẩng đầu nhìn về phía Lệ Kình Liệt, trực tiếp hỏi.

“Không có gì.”

Lệ Kình Liệt dời mắt khỏi bụng của Nguyễn Tử Mạt, bước tới gần Nguyễn Tử Mạt.

Anh lấy đậu que tɾong tay Nguyễn Tử Mạt, tɾong lúc Nguyễn Tử Mạt còn đang sửng sốt khó hiểu, anh đã kéo cô đứng dậy.

“Mấy cái này để tôi làm, cô đừng lộn xộn.”

Lệ Kình Liệt lấy một chiếc ghế ra, để Nguyễn Tử Mạt ngồi lên.

Nguyễn Tử Mạt càng khó hiểu, nhìn Lệ Kình Liệt ngồi xổm ở một bên nhặt rau, hôm nay anh cư xử rất kỳ lạ, có chuyện gì đã xảy ra mà cô không biết sao?

Khi xào rau, Lệ Kình Liệt cũng không cho Nguyễn Tử Mạt vào phòng ßếp, sợ cô không cẩn thận bị ngã.

“Con về rôi.”




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status