Mấy chiến hữu kia nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ phối hợp rất nhịp nhàng thì không khỏi cảm thấy hâm mộ. Trong vườn có hoa có cỏ, có người vợ hiền lành, xinh đẹp, có đứa nhỏ đáng yêu, hoạt bát, cuộc sống của vợ chồng thế này cũng không còn gì tốt hơn.
Có một chiến hữu cảm thán “Ôi, tôi cũng không còn lòng cầu tiến nữa, tôi mơ ước tìm được một người vợ giống như chị dâu, phải sống cuộc đời hạnh phúc mới được.”
“Người này không phải đang mơ ước mà là ảo tưởng.”
Cố Vân Đình giội cho người vừa cảm thán một chậu nước lạnh.
Tìm một người phụ nữ giống như Nguyễn Tử Mạt sao? Trên đời này có mấy người phụ nữ xinh đẹp như cô? Cô chẳng những nấu ăn rất ngon mà còn viết chữ đẹp, nghe nói còn rất thích đọc sách.
Rất hiếm phụ nữ giống như cô.
Ông g͙ià nhà anh ấy cũng muốn tìm cho anh ấy một người phụ nữ như thế, thế nhưng có thể tìm được sao?
Rất nhanh sau đó, đồ ăn đã được nấu xong, các món ăn được xếp đầy một bàn lớn.
Ở đây có món cá ướp muối nấu cà tím, sườn chưng chao, cá kho, thịt xào cay, gan he0 xào, rau muống xào chao, còn có canh gà.
Mấy chiến hữu nhìn trên bàn có đủ cả sắc và hương vị thì không khách sáo nữa, mọi người kéo ghế ra, ngồi xuống, vừa ngửi thấy mùi thơ๓ thì bụng bọn họ đã bắt đầu kêu gào vì đói rồi.
“Đừng khách sáo Mọi người mau cầm đũa lên đi ”
Nguyễn Tử Mạt nhìn thấy mọi người ngồi đó như tượng gỗ mà không hề động đậy nên cười nói.
“Chị dâu, vậy tôi cũng không khách sáo nữa.”
Cố Vân Đình là người bưng bát cơm lên trước nhất và bắt đầu ăn nhanh như gió cuốn.
Những chiến hữu khác nhìn thấy Cố Vân Đình như vậy nên nhao nhao bưng bát cơm lên ăn.
Nguyễn Tử Mạt cũng bắt đầu ngồi xuống ăn cơm.
Ngồi bên trái của cô là Lệ Kình Liệt, bên phải là Tiểu Bảo.
Gắp một đũa cá kho, da cá xốp giòn bao bọc lấy thịt cá trơn mềm, độ lửa vừa phải, nếu thời gian nấu nhiều hơn một phút sẽ khiến thịt cá biến chất nhưng nếu thiếu một phút thì thịt cá sẽ không ngon miệng thế này nữa, sốt cá kho vừa thơ๓ vừa cay, chỉ cần ăn một miếng thì sẽ không dừng đũa được.
Rau muống xào chao cũng vậy, rau muống vừa giòn vừa non, lại mang hương vị đặc trưng của chao, quả thực quá ngon
Mấy chiến hữu vừa ăn vừa không ngừng gắp thêm đồ ăn, miệng đang nhai cũng không ngừng khen ngợi Nguyễn Tử Mạt.
“Chị dâu nấu ăn ngon quá Đây chính là món ăn ngon nhất mà tôi từng được ăn.”
“Chị dâu, chị vừa đẹp vừa biết làm cơm, ai có thể cưới được chị chính là phúc tám đời nhà người đó để lại.”
“Ăn bữa cơm hôm nay, tôi mới phát hiện thì ra trước giờ mình chỉ ăn cơm của he0.”
“Doanh trưởng Lệ đúng là sống tɾong phúc mà không biết phúc, trước kia cậu ấy còn thường xuyên ở tɾong bộ đội ăn cơm, lẽ nào do không quen ăn đồ ăn cho người nên chạy đến ăn đồ ăn của he0? Không muốn làm người nữa sao?”
“Ngon quá Chị dâu, suốt đời này, tôi sẽ không quên bữa cơm hôm nay ”
…
Không khí trên bàn cơm đã biến thành không khí tâng bốc Nguyễn Tử Mạt.
Nguyễn Tử Mạt “…” Thế này cũng quá rồi
Lệ Kình Liệt nghe họ nói mình từng ăn đồ ăn cho he0 thì mặt đã đen thui. Gần đây, anh mới bắt đầu ăn đồ ăn tɾong nhà, trước kia anh đều mua cơm về ăn nên bọn họ cho rằng anh thích ăn cơm căn tin.
|
/1529
|

