Vợ Xuyên Không Càng Đẹp, Mỗi Ngày Chồng Càng Muốn Sinh Thêm Con

Chương 245

/1529



Cố Vân Đình thò đầu qua, nhìn thấy bức tranh, anh ấy bỗng chốc ngạc nhiên, vẽ đồng tiền này làm gì, nếu cậu thích thì tôi sẽ cho cậu một đồng này.""

""Anh không hiểụ""

Phó Hoài Thư đặt bức tranh xuống, lắc đầu cười.

Có Cố Vân Đình ở đây nên bữa ăn khá hài hòa.

Sau khi bữa cơm chiều kết thúc, Phó Hoài Thư được cảnh vệ viên đưa về.

""Cậu ấy đúng là một cục cưng bảo bối.""

Ngụy Cẩm Vinh cũng nhìn ra được, lão thủ trưởng rất xem trọng đứa con trai này.

Cố Vân Đình đã sớm tập mãi thành quen, cậu đặt một tay lên vai Lệ Kình Liệt, cảm thán, ""Người lớn tɾong nhà tôi đều đã g͙ià, em họ tôi là người rất có tiền đồ, phụ nữ  cũng phải tìm một người giống như vậy, cũng không biết người phụ nữ mới xứng với em ấy, lão Lệ, nếu cậu thật sự ly hôn, có thể giới thiệu chị dâu cho em họ tôi, không chừng hai người có thể ưng ý.

Sắc mặt của Lệ Kình Liệt tɾong nháy mắt đen sì như mực, hất tay Cố Vân Đình ra  “Có phải ngày mai cậu muốn đi tham gia huấn luyện dã ngoại không?”

Luôn có ý tưởng muốn trộm vợ của anh, có phải nghĩ anh dễ bắt nạt đúng không.

“Không, đừng đừng, tôi chỉ đang nói đùa thôi, cậu đừng coi là thật, không phải bây giờ chị dâu vẫn là vợ của cậu sao, hai người đều kết hôn rồi, ai có thể cướp được cô ấy đi chứ?”

Cố Vân Đình vội vàng xua tay, cười nói.

Ngụy Vân Đình cũng không coi lời nói của Cố Vân Đình là thật, nhà của lão thủ trưởng có thể chấp nhận được một người phụ nữ đã ly hôn làm cháu dâu sao? Yêu cầu chọn con dâu của người ta cao lắm đấy, chỉ bằng người phụ nữ Nguyễn Tử Mạt kia, e rằng ngay cả ngưỡng cửa cũng không vượt qua được.

Hướng đi về nhà của mấy người họ không giống nhau, rất nhanh đã tách ra.

Lúc Lệ Kình Liệt về đến nhà, Tiểu Bảo đang ngồi chơi tɾong sân.

Bình thường khi anh vừa bước vào sân, có thể nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt đang ngồi đọc sách trước cửa sổ, hiện giờ lại không nhìn thấy cô, anh kéo Tiểu Bảo đang ngồi chơi tɾong sân đến, hỏi  “Mẹ con đâu rồi?”

“Mẹ đang gội đầụ”

Tiểu Bảo chỉ vào tɾong nhà nói.

Lệ Kình Liệt thả Tiểu Bảo ra, đi về phía phòng tắm.

Quả nhiên nhìn thấy Nguyễn Tử Mạt đang gội đầu, trên đầu cô toàn bọt trắng, bọt trắng trượt xuống cổ cô, chui vào tɾong cổ áo, trên trán cô cũng dính rất nhiều bọt, bọt chảy cả vào mắt.

Cô với tay, khua khắp nơi như đang tìm cái gì.

Lệ Kình Liệt liếc mắt liền nhìn thấy khăn lông tre0 bên trên, anh lấy nó xuống dưới, nâng mặt của Nguyễn Tử Mạt lên, giúp cô lau bọt ở mắt.

Nguyễn Tử Mạt có thể nhìn thấy, nói ‘Cảm ơn’ với Lệ Kình Liệt.

Lệ Kình Liệt cũng không rời đi, đứng bên cạnh nhìn Nguyễn Tử Mạt gội đầụ

Những ngón tay trắng nõn của cô luồn qua mái tóc đen bóng kia, nước bắn lên quần áo, có thể nhìn thấy được khung cảnh động lòng người ở nơi kia của cô.

Ánh mắt Lệ Kình Liệt giống như bị thiêu đốt, anh ấy thu ánh mắt lại, quay người đi ra ngoài.

Sau khi Lệ Kình Liệt rời đi, Nguyễn Tử Mạt mới thở phào nhẹ nhõm, cô thực sự không tự nhiên khi bị người đàn ông này nhìn chằm chằm lúc gội đầụ

Ngày hôm saụ

Nguyễn Tử Mạt 

Thời tiết oi bức, công việc kinh doanh rất tốt, lần này chưa đầy một giờ, cô đã bán hết sạch hàng.




/1529

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status