Trần Bối Bối yếu thế, cô ta chỉnh lại cảm xúc rồi nói: "Không phải cô muốn tôi bỏ đứa bé này sao? Tôi có thể phá, nhưng cô phải đồng ý với tôi một điều kiện!" Lê Thư Hòa bật cười đầy khinh bỉ, nếu cô thật sự muốn ra tay, cần gì Trần Bối Bối phải ra điều kiện với cô? Cô tò mò hỏi: "Điều kiện gì?" "Cô với anh Niên ly hôn.
" Ở bên kia, dinh thự nhà họ Tống.
Hôm nay không phải tiệc gia đình, vậy mà phần lớn người nhà họ Tống đều đã trở về.
Tống Tổ Uyên ngồi chễm chệ ở vị trí chủ tọa, cả người toát ra khí chất uy nghiêm của người đứng đầu.
Ánh mắt ông quét về phía Tống Kỳ Niên, hừ lạnh một tiếng.
"Nói đi! Chuyện giữa con và con bé nhà họ Trần rốt cuộc là sao?" Tống Kỳ Niên sắc mặt lạnh như băng, không hề có vẻ gì là nhận ra mình đã làm sai.
Anh không trả lời trực tiếp mà chỉ nhàn nhạt nói: "Bố, chuyện của con, tự con sẽ giải quyết, mọi người không cần lo.
" "Con định giải quyết thế nào? Bối Bối đang mang thai! Đứa bé trong bụng nó là máu mủ của con đó!" Triệu Hiểu Viên tức giận nói.
"A Niên, lần này con sai thật rồi.
Dù gì thì đó cũng là huyết thống của nhà họ Tống!" "Tôi thấy, cứ giữ lại, để cho con bé nhà họ Trần một khoản tiền là xong.
" Mấy người chú bác bắt đầu thảo luận.
Triệu Hiểu Viên kiên quyết nói: "Ly hôn! A Niên, con phải ly hôn với Lê Thư Hòa!" Lời này vừa thốt ra, cả phòng khách rơi vào im lặng vài giây.
Ai nấy đều hiểu rõ, năm đó hai nhà Tống – Lê liên hôn đã chịu không ít áp lực từ bên ngoài.
Nhưng chính nhờ cuộc hôn nhân quyền thế ấy mà Tống Tổ Uyên mới có thể có địa vị vững vàng như hiện tại.
Bây giờ, lão tư lệnh Lê vừa mới mất, nhà họ Tống lập tức đề nghị ly hôn, ít nhiều cũng sẽ khiến người ta lời ra tiếng vào.
Có người nói: "Nghe nói sau khi lão tư lệnh mất, Thư Hòa cũng trở mặt với người nhà họ Lê, nếu ly hôn, cũng là chuyện tốt.
" Vừa dứt lời, Tống Kỳ Niên lập tức ngẩng đầu, ánh mắt sắc như dao quét thẳng về phía người vừa nói.
Anh gằn từng chữ: "Tôi sẽ không ly hôn!" "Vậy con định... " "Mẹ!" Tống Kỳ Niên lạnh giọng cắt ngang lời Triệu Hiểu Viên, ánh mắt anh nhìn về phía người mẹ ruột cũng chẳng dịu đi chút nào.
Tống Kỳ Niên chất vấn: "Hôm đó mẹ đến gặp ông nội Lê đã nói những gì?" Vừa nghe Tống Kỳ Niên hỏi, Triệu Hiểu Viên lập tức né tránh ánh mắt anh.
Khí thế hùng hổ ban nãy bỗng chốc tan biến sạch.
Bà ta lắp bắp, giọng yếu đi hẳn: "Mẹ đâu có nói gì quá đáng.
Nếu có gì quá đáng, thì cũng là chuyện của bản thân Lê Thư Hòa, nó không biết giữ chừng mực, chẳng lẽ mẹ lại không được nói sao?" "Đúng đấy, A Niên, bên ngoài bây giờ người ta đang bàn tán đủ kiểu! Lê Thư Hòa mấy năm nay đã tiêu không biết bao nhiêu tiền vào những diễn viên đó! Với loại phụ nữ như vậy, cháu không ly hôn thì sớm muộn cũng ảnh hưởng đến sự nghiệp của cháu thôi!" "Theo tôi thì cứ ly... " "Tất cả im miệng cho tôi!" Tống Kỳ Niên quát lớn.
Cả phòng im lặng ngay lập tức.
/786
|