"Đây chẳng phải là phiên bản đời thực của cô bé L Lem sao? Tôi nghe nói Tống đại thiếu gia và cô gái này là thanh mai trúc mã, hai người thích nhau từ nhỏ! Kết quả là Tống đại thiếu gia bị ép phải đi liên hôn!" "Tội nghiệp quá, ngay cả người mình thích cũng không được ở bên.
Ước gì tôi cũng có thể trải nghiệm nỗi phiền muộn của người giàu! Tôi hứa chỉ tiêu tiền mà không vướng bận tình cảm!" "Nhưng nói đi cũng phải nói lại, không ai thấy rằng, cô Lê trông đẹp hơn sao? Visual thế này mà vào giới giải trí cũng được coi là nữ thần rồi ấy chứ!" Lê Thư Hòa nhấn thích những bình luận khen ngợi mình, rồi tắt tin tức, vừa rửa mặt vừa định trả lời tin nhắn của Tôn Mã thì một số điện thoại lạ lại gọi đến.
Lê Thư Hòa cau mày nghe máy, vừa "A lô... " một tiếng thì từ đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói trầm ấm.
"Lê Thư Hòa" Là giọng của một người đàn ông, có lẽ đã quen ra lệnh hàng ngày, nên trong giọng nói có một sự uy nghiêm không thể chống lại.
Người có thể khiến người khác cảm thấy như vậy, Lê Thư Hòa chỉ nghĩ đến vài người, ông nội cô là một, người còn lại chính là "Chú Tần?" Tần Tư Dạ, đội trưởng Đội lính đặc nhiệm Dạ Lang, trước đây từng phối hợp với lão tư lệnh Lê thực hiện một nhiệm vụ.
Dù hai người cách nhau hàng chục tuổi, nhưng vì hợp tính cách nên trở thành bạn vong niên.
Nói ra thì Lê Thư Hòa cũng chỉ mới gặp ông có hai lần, nhưng ánh mắt sắc lạnh như sói của Tần Tư Dạ … vẫn nhớ rất rõ.
"Ta đã nghe chuyện về lão tư lệnh rồi, xin chia buồn cùng cháu.
" "... Vâng.
" Im lặng vài giây, Lê Thư Hòa không biết phải nói gì.
Dù chỉ là qua điện thoại, cô cũng cảm nhận được áp lực vô hình từ phía đối phương.
Khi cô nghĩ rằng cuộc gọi này có lẽ sắp kết thúc, thì đầu dây bên kia lại lên tiếng.
"Cháu luôn có thiên phú về trinh sát.
Trước đây ta đã muốn cháu theo ta, nhưng lão tư lệnh không nỡ.
Thời gian gần đây, lão tư lệnh có gọi cho ta, có ý muốn để cháu vào quân đội.
Tuy ông ấy chỉ định để cháu vào một đơn vị nhẹ nhàng.
Nhưng ý cháu thế nào?" Lê Thư Hòa sững người.
Cô không ngờ ông đã nghĩ sẵn cho mình cả những chuyện sau này.
"Ông nội... " Sống mũi cay xè, Lê Thư Hòa suýt không kìm được nước mắt, nhưng cuối cùng vẫn cố nuốt xuống, khế hắng giọng, điều chỉnh giọng nói cho nhẹ nhàng hơn một chút.
"Chú Tần, cháu đã kết hôn rồi, có lẽ không phù hợp để vào đội lính đặc nhiệm.
" Nghĩ lại cũng thấy tiếc, nếu là trước đây, có lẽ cô sẽ không muốn đi con đường này.
Nhưng giờ đây, khi ông nội đã ra đi, cô mới thật sự cảm nhận được sự giả tạo, lạnh lẽo từ những người xung quanh.
Lê Thư Hòa bắt đầu hiểu rằng, trên đời này, chỉ khi bản thân đủ mạnh mẽ, mới có thể thật sự vững vàng! "Cháu yên tâm, không phải để cháu cầm súng r chiến trường thật.
Hơn nữa, lính đặc nhiệm cũng là coi.
người, cũng phải kết hôn, sinh con như ai.
" Kết hôn, sinh con, nghe qua tưởng chừng là một chuyện đơn giản mà hạnh phúc biết bao.
Kết thúc cuộc gọi, Lê Thư Hòa nhìn thấy một tin nhắn mới trên WeChat.
Cô bấm vào, không ngờ lại là từ Trần Bối Bối.
Trần Bối Bối viết: "Lê Thư Hòa, gặp nhau đi! Tôi đang ở Little Cup chờ cô.
" Little Cup là một quán đồ uống đã mở nhiều năm.
/786
|