Tuyển Thủ E-Sports Tài Năng

Chương 34 - Chương 34

/43


Chu Sóc hơi giận không muốn nói chuyện với bà ngoại của mình, đi không nói với cậu tiếng nào làm cậu lo lăng từ nãy đến giờ sợ rằng bà đã xảy ra chuyện gì, thu xếp ổn thỏa, còn bảo cậu Kính Định từ Hạ Môn trở về luôn rồi.

"Bà xin lỗi, định là hôm nay bảo cháu đưa bà ra sân bay nhưng đợi mãi không thấy cháu về nên bà đi luôn."

"Bà ổn là được."

Nói xong cậu cũng cúp máy, ấn vào gọi cho cậu Kính Định của cậu.

"Alo, Sóc Sóc."

"Cậu đang đi đón bà hả?"

"Ừ, cháu không về sao Sóc Sóc?"

"Vâng, cháu có việc ở Bắc Kinh nhưng mai sáng cháu sẽ đến xem bà thế nào rồi quay về, khi đó cháu làm phiền cậu đến đón cháu."

"Được được, thôi cậu lái xe đến sân bay."

Cậu dạ một cái rồi cũng cúp máy, giải quyết xong chuyện của bà làm cậu mệt mỏi rã rời. Chu Sóc đi ra ngoài, để điện thoại lên trên bàn ăn rồi lấy đồ đi tắm.

Sau khi cậu tắm xong đi ra ngoài thì thấy màn hình điện thoại của cậu đang sáng, tay đang lau tóc thì dừng lại, hóa ra là Tiền Vũ gọi cho cậu từ nãy đến giờ, có thể là hôm nay cậu về gấp không lý do khiến cho anh nhỏ này lo lắng nên gọi nãy giờ cũng 5 cuộc rồi. Chu Sóc không muốn Tiền Vũ lo nên quyết định gọi lại.

"Alo."

"Sóc, cậu sao thế? Có ổn không?"



"Không sao, bà cụ về Vân Nam không báo một tiếng nên hơi lo thôi."

"Trời ạ! Sao bà về không báo?"

"Chuyện này nói sau, gọi có gì?"

"Anh Dương về gaming house không thấy cậu đâu liền phát điên lên bảo tôi gọi cho cậu."

"????"

"Haha chắc cậu chưa kí hợp đồng liền biến mất nên sợ cậu trốn mất."

Chu Sóc nghe đến đây quên bén mất luôn chuyện phải kí hợp đồng, vì dì Lưu nói nghe rất nghiêm trọng nên cậu lo lắng bà sẽ xảy ra chuyện gì nên mới lập tức quay về nhà xem thử có chuyện gì xảy ra.

"Trưa mai phải về Vân Nam một chuyến xem bà thế nào, sáng mai tôi tới câu lạc bộ."

"A sáng..."

Chu Sóc nghe Tiền Vũ ấp úng như thế thì liền nhớ ra ban sáng là thời kị nhất của những tuyển thủ lẫn huấn luyện viên tại vì họ phải tập luyện đến đêm khuya có khi sẽ đến lúc trời rạng sáng hoặc đến sáng sớm mới đi ngủ cho nên sáng không ai hoạt động.

Một cảm giác tội lỗi nhẹ đến từ vị trí của Chu Sóc, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cậu đi Vân Nam không lâu, mai đi thì mốt sẽ về nên cậu định hẹn với huấn luyện viên của ZR mốt sẽ tự thân dâng hiến bản thân đến trước cổng của ZR nhưng lại nghe đầu dây bên kia có một giọng nói rất nhỏ nhưng lại khá lạnh nạt truyền đến.

"Tối nay anh rảnh, đưa qua cho cậu ấy."

Tiền Vũ đang ngồi ở sofa lớn ở phòng khách nói chuyện với cậu thì vừa hay Châu Lãm Phong đang ngồi ở đó ăn bánh uống nước nên nghe hết toàn bộ câu chuyện của hai người.

Tối nay đúng là anh phải ra ngoài, anh có hẹn với bạn đi ăn khuya tiện thể đều là ra ngoài cho nên thân là đội trưởng cho nên muốn giúp chiến đội tóm gọn người này về nhanh một chút không bên khác sợ là cuỗm mất người này đi.



"A vậy được ạ. Sóc, tối tiện không? đội trưởng sẽ đưa hợp đồng qua cho cậu."

Chiến đội này sợ mình bỏ trốn hả? gấp còn hơn mình...

Chu Sóc có chút bất lực nhưng nếu bên kia đã đưa ra yêu cầu này thì cậu cũng chẳng từ chối làm gì nên cũng đồng ý với ý kiến của Châu đội trưởng.

"Cậu gửi số điện thoại tôi cho anh ấy, đến thì gọi cho tôi."

Cả hai trao đối xong thì cũng bái bai cúp máy. Chu Sóc thì không vội tìm đồ ăn nhưng lại vội đặt vé máy bay sợ ngày mai chuyến buổi trưa sẽ không có vé. May mắn thế nào cậu lại đặt được vé máy bay vào lúc 10 giời sáng ngày mai, bay tới Côn Minh cũng là 1 giờ chiều, di chuyển đến Vân Nam thì cũng 2 giờ, thời gian vừa đẹp nên cậu liền đặt vé ngay.

Châu Lãm Phong có một cuộc hẹn với một người bạn cũ, sau khi nhận được địa chỉ cùng với số điện thoại của

Chu Sóc thì thấy là thuận đường đền chô hẹn, anh bỏ điện thoại vào túi quần, lấy chiếc chìa khóa trên bàn rồi lập tức đi ra bên ngoài lấy xe và đi đến địa chỉ nhà của Chu Sóc.

Lúc này Chu Sóc đang vừa ăn cơm vừa xem tivi trong nhà thì nghe tiếng ấn chuông bên ngoài thì cũng buông đũa xuống đi ra ngoài, nhìn qua mắt mèo thì thấy một người nam nhân cao lớn, đeo mũ đen, khẩu trang đen đã thế còn mặc nguyên bộ đồ đen đang nhìn vào bên trong nhà của cậu. Thấy vậy Chu Sóc liền cảnh giác mà không mở cửa ngay lập tức, quay lại bàn ăn cầm lấy điện thoại của mình, lúc này bồng một số lạ gọi đến cho cậu, chần chừ một lúc cậu cũng nhận cuộc gọi.

"Alo?"

"Là tôi, Châu Lãm Phong."

"A..."

"Tôi đang đứng trước cửa, có thể mở cửa không? tôi đưa hợp đồng."

Chu Sóc nhận ra giọng nói này chứ, giọng nói pha chút băng lãnh, trầm thấp thế này không lẫn đi đâu được chính xác là đội trưởng tương lai của cậu. Chu Sóc lật đật chạy đến mở cửa cho Châu Lãm Phong.

/43

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status