Tiền Vũ thấm thoát cũng bạn với Chu Sóc đã hơn 2 năm nay, chuyện cậu bạn của mình liều mạng kiếm tiền cũng thấy, thất vọng nhìn những lá thư từ chối của những đội tuyển. Cậu biết kinh tế chính của hai bà cháu nhà Chu Sóc đều dựa dẫm vào live stream hằng ngày của Chu Sóc. Khi xưa cậu chưa nổi trội họ phải nhịn ăn nhịn uống để đủ tiền trả các chi phí khác, giờ cậu rất nổi tiếng trên nền tảng HiNo, tiền kiếm ra được cũng nhiều hơn nhưng vẫn quen thói ăn bữa này nhịn bữa kia.
“Mấy đứa có ở lại xem nữa không? Anh phải về trụ sở một tiếng bàn bạc với các vị lãnh đạo về việc chiêu mộ thành viên mới này” - Tống Dương quả thật không đợi nổi nữa, anh đang sợ rằng nếu như mình chậm một bước thì miếng thịt tươi ngon này sẽ bị cắn mất.
“Em không, phải về có việc rồi ạ”- Lộ Viễn vừa đứng lên thì chuông điện thoại cũng đồng thời vang lên, hắn nghe máy đồng thời cũng rời đi.
“Anh muốn xem bạn em thể hiện thêm một màng nữa, Tiểu Vũ có ở lại xem không?” - Du Diễn quay qua nhìn cậu nhóc nhà mình.
“Được ạ. Đội trưởng, anh thì sao?”
“Ừ” - Châu Lãm Phong thể hiện đầy đủ ý tứ muốn ở lại của mình.
Trận đấu thứ hai kết thúc. Sự ngốc nghếch của rừng đội C khi chọn Bloodstone, mang lại một thất bại ê chề. Đội B vào vòng bảng chung kế, đấu với đội A.
Khi quay lại phòng nghỉ, Chu Sóc đang uống nước thì nghe thấy Tre Xanh hỏi về cao dán trên tay mình, cậu chỉ lắc gọn gàng trả lời là mình mang theo rồi lấy chai dầu trong túi áo hoodie ra trả lại cho cô nàng. Một lúc thì nhân viên cũng đi vào gọi đội A chuẩn bị ra sân.
Trận Chung Kết của các streamer HiNo TV diễn ra, trận này Chu Sóc bị cấm mất Bloodstone, nhìn là biết đối thủ rất xem trọng vị tướng này của cậu khi thấy một màng tàn sát ngay trận đầu tiên kia nhưng xui rủi thế quái nào lại thả cổng mở Zefer của cậu ra ngoài và Scarlet của Tre Xanh. Không cần phải nói, đội A ngồi chễm chệ trên ghế vô địch của trận thi đấu này.
Chu Sóc vốn đang đau tay, tuy đã thoa dầu cộng thêm cao dán làm giảm đi cái đau tạm thời nhưng có vẻ như đấu liên tiếp hai trận đấu nên khi dùng Ngũ Nguyệt Xà cậu thao tác có đôi phần hơi chậm lại, không tàn sát dã man nữa mà từ từ giết chết.
Trận đấu kết thúc với chiến thắng thuộc về đội A, MVP của trận này là Scarlet của Tre Xanh, cầm ngay tướng tủ của mình cô nàng vinh danh mang về cho mình vị trí MVP. Cả khán đài tung hô cổ vũ nhiệt liệt, nhưng đến phần phỏng vấn từng thành viên Chu Sóc liền từ chối trực tiếp sau đó rời đi ngay lập trên sân khấu, Tiền Vũ thấy thế cũng rời khỏi vị trí của mình mà đi tìm cậu nhóc.
“Các anh về trước, em đi ăn với Sóc Sóc rồi về gaming house sau.
Nói xong liền chạy đi tìm Chu Sóc. Chạy về phòng nghỉ thì không thấy cậu đâu, đoán chắc người bạn này đã muốn rời khỏi chốn đông vui nhộn nhịp và trở về với ngôi nhà yên bình lắm rồi nên Tiền Vũ nhanh chóng đuổi theo.
Chu Sóc không muốn nhận bất kỳ một lời phỏng vấn nào cả, cậu cảm thấy đây chỉ mới là trận đầu chào sân cho các đội tuyển khác biết cậu rất mạnh, 1 phần cậu không muốn bị hỏi quá nhiều về chuyện liên quan đến cảm nhận hay bản thân cậu ngay lúc này nên cậu đã nhanh chóng muốn rời.
“Sóc Sóc! từ từ chậm lại!”
Nghe một giọng nói gọi mình từ phía sau, Chu Sóc thả chậm bước chân rồi dừng lại đợi người phía sau chạy tới.
“Cậu...đi..nhanh quá!” - Tiền Vũ chạy từ phòng nghỉ chạy ra ngoài đường để tìm Chu Sóc, mệt đến mức giờ hả họng ra mà thở.
“Cậu làm gì ở đây?”
Chu Sóc nhìn người trước mặt mình thở như thế cũng biết người này chạy đi tìm mình, kiên nhẫn đợi người này ổn định hơn một chút rồi trả lời mình sau cũng không sao.
Tiền Vũ đứng thở gần 5 phút mới bắt đầu trở nên ổn định hơn. Cậu kéo ở phần cổ lên lau mồ hôi ở trên trán rồi xuống cổ.
“Rủ cậu đi ăn, lâu rồi cậu không đi ăn với tui.”
Chu Sóc không tính đi ăn với Tiền Vũ, bà cụ chắc hẳn còn đang đợi cậu ở nhà về ăn cơm.Buổi sáng ra ngoài cứ nghĩ trưa đến sẽ về nhưng lại kẹt ở đây đến tận gần buổi chiều tôi, bây giờ trở về có lẽ sẽ kịp ăn cơm cùng với bà.
“Bà còn đang ở nhà đợi tôi.”
“Lâu lắm rồi mới gặp cậu, chúng ta đi ăn 1 bữa thôi.”
Chu Sóc vẫn lắc đầu. Thân phận người bạn này của cậu vô cùng đặc biệt, tuyển thủ chính thức của ZR. Huống hồ, bây giờ ZR đang thiếu vị trí đi lane rừng, cậu lại trùng hợp đi lane đấy, nếu để người ngoài biết được chắc chắn sẽ nghĩ không ít về chuyện này. Con đường cậu muốn vào chắc chắn sẽ rất khó khăn.
“Được rồi...hôm sau cũng được. Tui biết ông nghĩ gì đó Sóc Sóc.”
Tiền Vũ đương nhiên đoán ra được Chu Sóc đang suy nghĩ cái gì. Xưa nay quen biết Chu Sóc, Tiền Vũ cũng dần nhận ra con người này rất kĩ tính, suy nghĩ rất chu đáo và vô cùng tinh tế, rất giống như cách đánh game của cậu, không lúng túng cũng mà bình tĩnh giải quyết một cách lạ thường.
“Hôm sau cùng đi.”
Nói xong lời hẹn bữa ăn vào hôm sau Chu Sóc cũng không nán lại lâu, bên trong giải đấu sắp bế mạc rồi, khán giả bây giờ cũng lần lượt tranh thủ đi về, nếu mà tràn ra đây đông thì chắc chắn sẽ rất phiền phức.
Cậu đặt online 2 chiếc taxi, 1 cho cậu và cái còn lại cho Tiền Vũ, giúp cậu đỡ rắc rối gọi xe về gaming house.
“Mấy đứa có ở lại xem nữa không? Anh phải về trụ sở một tiếng bàn bạc với các vị lãnh đạo về việc chiêu mộ thành viên mới này” - Tống Dương quả thật không đợi nổi nữa, anh đang sợ rằng nếu như mình chậm một bước thì miếng thịt tươi ngon này sẽ bị cắn mất.
“Em không, phải về có việc rồi ạ”- Lộ Viễn vừa đứng lên thì chuông điện thoại cũng đồng thời vang lên, hắn nghe máy đồng thời cũng rời đi.
“Anh muốn xem bạn em thể hiện thêm một màng nữa, Tiểu Vũ có ở lại xem không?” - Du Diễn quay qua nhìn cậu nhóc nhà mình.
“Được ạ. Đội trưởng, anh thì sao?”
“Ừ” - Châu Lãm Phong thể hiện đầy đủ ý tứ muốn ở lại của mình.
Trận đấu thứ hai kết thúc. Sự ngốc nghếch của rừng đội C khi chọn Bloodstone, mang lại một thất bại ê chề. Đội B vào vòng bảng chung kế, đấu với đội A.
Khi quay lại phòng nghỉ, Chu Sóc đang uống nước thì nghe thấy Tre Xanh hỏi về cao dán trên tay mình, cậu chỉ lắc gọn gàng trả lời là mình mang theo rồi lấy chai dầu trong túi áo hoodie ra trả lại cho cô nàng. Một lúc thì nhân viên cũng đi vào gọi đội A chuẩn bị ra sân.
Trận Chung Kết của các streamer HiNo TV diễn ra, trận này Chu Sóc bị cấm mất Bloodstone, nhìn là biết đối thủ rất xem trọng vị tướng này của cậu khi thấy một màng tàn sát ngay trận đầu tiên kia nhưng xui rủi thế quái nào lại thả cổng mở Zefer của cậu ra ngoài và Scarlet của Tre Xanh. Không cần phải nói, đội A ngồi chễm chệ trên ghế vô địch của trận thi đấu này.
Chu Sóc vốn đang đau tay, tuy đã thoa dầu cộng thêm cao dán làm giảm đi cái đau tạm thời nhưng có vẻ như đấu liên tiếp hai trận đấu nên khi dùng Ngũ Nguyệt Xà cậu thao tác có đôi phần hơi chậm lại, không tàn sát dã man nữa mà từ từ giết chết.
Trận đấu kết thúc với chiến thắng thuộc về đội A, MVP của trận này là Scarlet của Tre Xanh, cầm ngay tướng tủ của mình cô nàng vinh danh mang về cho mình vị trí MVP. Cả khán đài tung hô cổ vũ nhiệt liệt, nhưng đến phần phỏng vấn từng thành viên Chu Sóc liền từ chối trực tiếp sau đó rời đi ngay lập trên sân khấu, Tiền Vũ thấy thế cũng rời khỏi vị trí của mình mà đi tìm cậu nhóc.
“Các anh về trước, em đi ăn với Sóc Sóc rồi về gaming house sau.
Nói xong liền chạy đi tìm Chu Sóc. Chạy về phòng nghỉ thì không thấy cậu đâu, đoán chắc người bạn này đã muốn rời khỏi chốn đông vui nhộn nhịp và trở về với ngôi nhà yên bình lắm rồi nên Tiền Vũ nhanh chóng đuổi theo.
Chu Sóc không muốn nhận bất kỳ một lời phỏng vấn nào cả, cậu cảm thấy đây chỉ mới là trận đầu chào sân cho các đội tuyển khác biết cậu rất mạnh, 1 phần cậu không muốn bị hỏi quá nhiều về chuyện liên quan đến cảm nhận hay bản thân cậu ngay lúc này nên cậu đã nhanh chóng muốn rời.
“Sóc Sóc! từ từ chậm lại!”
Nghe một giọng nói gọi mình từ phía sau, Chu Sóc thả chậm bước chân rồi dừng lại đợi người phía sau chạy tới.
“Cậu...đi..nhanh quá!” - Tiền Vũ chạy từ phòng nghỉ chạy ra ngoài đường để tìm Chu Sóc, mệt đến mức giờ hả họng ra mà thở.
“Cậu làm gì ở đây?”
Chu Sóc nhìn người trước mặt mình thở như thế cũng biết người này chạy đi tìm mình, kiên nhẫn đợi người này ổn định hơn một chút rồi trả lời mình sau cũng không sao.
Tiền Vũ đứng thở gần 5 phút mới bắt đầu trở nên ổn định hơn. Cậu kéo ở phần cổ lên lau mồ hôi ở trên trán rồi xuống cổ.
“Rủ cậu đi ăn, lâu rồi cậu không đi ăn với tui.”
Chu Sóc không tính đi ăn với Tiền Vũ, bà cụ chắc hẳn còn đang đợi cậu ở nhà về ăn cơm.Buổi sáng ra ngoài cứ nghĩ trưa đến sẽ về nhưng lại kẹt ở đây đến tận gần buổi chiều tôi, bây giờ trở về có lẽ sẽ kịp ăn cơm cùng với bà.
“Bà còn đang ở nhà đợi tôi.”
“Lâu lắm rồi mới gặp cậu, chúng ta đi ăn 1 bữa thôi.”
Chu Sóc vẫn lắc đầu. Thân phận người bạn này của cậu vô cùng đặc biệt, tuyển thủ chính thức của ZR. Huống hồ, bây giờ ZR đang thiếu vị trí đi lane rừng, cậu lại trùng hợp đi lane đấy, nếu để người ngoài biết được chắc chắn sẽ nghĩ không ít về chuyện này. Con đường cậu muốn vào chắc chắn sẽ rất khó khăn.
“Được rồi...hôm sau cũng được. Tui biết ông nghĩ gì đó Sóc Sóc.”
Tiền Vũ đương nhiên đoán ra được Chu Sóc đang suy nghĩ cái gì. Xưa nay quen biết Chu Sóc, Tiền Vũ cũng dần nhận ra con người này rất kĩ tính, suy nghĩ rất chu đáo và vô cùng tinh tế, rất giống như cách đánh game của cậu, không lúng túng cũng mà bình tĩnh giải quyết một cách lạ thường.
“Hôm sau cùng đi.”
Nói xong lời hẹn bữa ăn vào hôm sau Chu Sóc cũng không nán lại lâu, bên trong giải đấu sắp bế mạc rồi, khán giả bây giờ cũng lần lượt tranh thủ đi về, nếu mà tràn ra đây đông thì chắc chắn sẽ rất phiền phức.
Cậu đặt online 2 chiếc taxi, 1 cho cậu và cái còn lại cho Tiền Vũ, giúp cậu đỡ rắc rối gọi xe về gaming house.
/43
|