Tô Mộc lạnh lùng nhìn cặp đôi chó má này "Nói xong chưa?"
Tô Xuyến Xuyến và Phó Vũ Thần đều ngẩn ra.
"Nếu nói xong rồi thì cút ra ngoài cho tôi." Tô Mộc lạnh lùng nói.
Tô Xuyến Xuyến và Phó Vũ Thần sững người, nhìn cô với ánh mắt không thể tin. Rồi trong mắt hai người bọn họ nhanh chóng hiện lên vẻ tức giận, nhất là Phó Vũ Thần thì lửa giận ngập trời, ánh mắt hắn nhìn Tô Mộc như thể chỉ hận không thể băm cô thành mảnh nhỏ.
"Tô Mộc, em, em..." Tô Xuyến Xuyến trông như cực kỳ tức giận.
Phó Vũ Thần cả giận nói "Tô Mộc, đến bây giờ rồi mà cô còn không biết hối cải. Cô làm hỏng thanh danh của Hạ Lâm, nhà họ Hạ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô. Cô đừng mong nhà họ Phó chúng tôi sẽ giúp cô. Chuyện này cô hãy tự giải quyết đi."
Tô Mộc thầm cười lạnh trong lòng, cô không tới tìm nhà họ Hạ thì thôi, bọn họ lại còn không biết xấu hổ mò tới.
Nhìn dáng vẻ tức giận tới mức thở hổn hển của hai người này, hẳn là ba người da đen kia không biết người trong phòng không phải là cô, mà đám truyền thông kia thì dựa theo kế hoạch lúc trước vào phòng chụp ảnh rồi đưa lên mạng.
Tô Mộc lười giải thích với hai người này, bởi trong lòng bọn họ đều biết rõ ai đúng ai sai.
Trong cốt truyện gốc, Tô Xuyến Xuyến lợi dụng Hạ Lâm để cô ta đào bẫy, cho Tô Mộc uống rượu có thuốc kích dục, sau đó để cho ba người da đen làm bẩn. Dựa theo kế hoạch lúc trước của bọn họ, chờ khi mọi việc xong xuôi thì đám truyền thông báo chí sẽ ùa vào chụp ảnh. Chỉ là không biết lần đó sai sót ở khâu nào mà cánh truyền thông báo chí lại đi vào phòng trước thời gian.
Lúc đó, ba người da đen kia vừa mới cởi quần áo của "Tô Mộc", còn chưa kịp bắt đầu làm gì thì đã bị đám truyền thông bất ngờ ùa đến làm trở tay không kịp. Mặc dù ba người bọn họ chưa làm gì cả, nhưng "Tô Mộc" trần ͙truồng không một mảnh vải che thân ở cùng phòng với ba người da đen, đâm ra dù không làm gì cũng thành có.
"Tô Mộc" có một sở thích, đó là đóng phim.
Trước khi trở lại nhà họ Tô, cô ấy vốn là một minh tinh nhỏ vô danh trong giới giải trí. Sau khi được nhà họ Tô nhận về nhà, kết hôn với Phó Vũ Thần, trở thành mợ chủ nhà giàu có, chỉ quanh quẩn ở gia đình không đi làm nữa. Ban đầu nữ chính không có danh tiếng gì, nhưng từ ngày đó trở đi, toàn bộ người trong giới giải trí đều biết đến sự tồn tại của cô ấy.
Nữ chính vụt lên nổi tiếng, nhưng thuộc loại nổi vì tai tiếng.
Điều càng đáng giận là nam chính cặn bã có lý do vừa đủ để hành hạ nữ chính, tiếp theo chính là hành hạ cô ấy liên tục, từ cơ thể tới tận trái tim, từ đầu tới cuối, đến mức ngày đó Tô Mộc đọc truyện mà tức giận tới mức không hơi sức đâu mà bực bội nữa.
Tô Mộc nhớ tới nội dung tình tiết tiếp theo, cảm thấy trong lòng giận dữ, chỉ hận không thể nhào tới đạp cho cặp đôi chó chết này một cái.
Trong bất hạnh lại có cái may mắn, cô đi tới thế giới trong truyện này ngay trước khi nội dung máu chó kia bắt đầu diễn ra.
Gì mà bị người ta luân phiên cưỡng bức, bị chụp ảnh lõa thể, bị tên đàn ông cặn bã và cô chị gái bồ nhí ngược đãi, rồi nạo thai vân vân, tất cả đều vẫn chưa trình diễn.
Bây giờ là thời gian mà nữ chính và Phó Vũ Thần vừa kết hôn không lâu, hai người vẫn trong sạch.
Chuyện hôm qua nằm ở phần gần đầu của quyển truyện.
May mắn, may mắn...
Tô Mộc vừa nghĩ tới tình tiết tiếp theo, thấy bọn họ nhảy nhót trước mặt mình mà cảm thấy buồn nôn kinh khủng, càng khỏi nói tên đàn ông cặn bã kia còn ra chiều "sẽ không quan tâm cô sống hay chết" một cách đê tiện như thế này.
Mẹ kiếp
"Đừng có lải nhải mấy lời vô nghĩa, mau cút đi cho tôi." Tô Mộc nhìn hai người kia với ánh mắt lạnh lùng.
Phó Vũ Thần thấy thái độ này của cô, tức giận tới xì khói "Tự đi mà giải quyết."
Dứt lời, hắn kéo Tô Xuyến Xuyến bỏ đi. Nhưng vừa đi được hai bước thì chợt nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Tô Xuyến Xuyến vang lên từ phía saụ
"Trước khi đi, nhớ nộp tiền thuốc men cho tôi."
Phó Vũ Thần nở nụ cười lạnh, quay đầu lại nhìn cô "Không phải cô rất có năng lực ư? Sao lại không có tiền nộp viện phí vậy?"
Tô Mộc mỉm cười "Anh không nộp cũng được thôi, ngộ nhỡ tôi kích động quá, bất cẩn công bố mối quan hệ của chúng ta cho mọi người biết."
Phó Vũ Thần không thích Tô Mộc, lại càng phản cảm cuộc hôn nhân này. Hai bên đã ước hẹn sẵn, là phải giữ bí mật về mối quan hệ vợ chồng bọn họ. Nữ chính đã đồng ý với điều kiện này, nên bên ngoài không biết Tô Mộc vô danh lại là mợ chủ hào môn.
/651
|