Tâm Ở Hi Viên

Chương 46 - Bến tàu Thịnh An

/50


Trạm tin tức trong thành nói ít không ít, nói nhiều không nhiều, chủ yếu nằm ở vài vị trí trọng yếu như trạm dịch ngay cổng thành, Phát Gia Trang và bến tàu. Muốn tra ra tin tức đầu tiên được truyền ra từ ai thì phải biết tin tức này bắt đầu từ khi nào.

Thật lòng mà nói về cơ bản ta đã có trong đầu một cái tên đối tượng tình nghi tung tin đồn thất thiệt về ta. Nhưng có vài điều ta không hiểu, nếu nói vì làm bẽ mặt ta thì ta hiểu, nhưng kinh động đến Hi Viên và cha ta thì ta không nghĩ cô ấy và ta có thù lớn đến vậy.

“Ta nghĩ chúng ta có thể bắt đầu từ bến tàu của Quan gia, chỗ đó cũng khá gần trạm tin tức của Lâm bổ đầu, người quen cũ của cha ta.” _ Tiểu Lang vừa nói vừa bóc vỏ hạnh nhân trên bàn bỏ vào miệng.

“Ta không hiểu lắm, ông ấy là bổ đầu cũng được phép truyền tin ra ngoài sao.” ta cũng bóc một hạt ăn thử, vừa giòn vừa thơm, lại mới ra lò, ăn rất vui miệng.

“Để ta giải đáp giúp tỷ, ông ấy tên gọi là bổ đầu nhưng đó đã là 15 năm trước của huyện nha rất xa kinh thành, đã không còn làm bổ đầu lâu rồi. Hiện tại ông ấy xây dựng một trạm dịch nhỏ chuyên cung cấp nhân lực cho bến tàu khắp kinh thành, rất có tiếng nói. Tin tức về Quan gia hỏi họ là hợp lý nhất.” muội muội ta vừa nhai lốp đốp vừa nhanh nhẹn đáp lại.

...

Sáng sớm hôm sau, ba người bọn ta đến bến tàu Quan gia nằm cách trung tâm kinh thành một canh giờ đi bộ. Bến tàu là khu vực kinh thương quan trọng của Thịnh An. Bất kỳ một hoạt động kinh thương muốn vào được kinh thành, đều phải chọn lựa giữa hai con đường, đường rừng và đường biển.

Thương buôn từ các quốc gia khác hay khu vực khác thường chọn nhập cảng vào bến tàu kinh thành vì con đường này là nhanh nhất, dễ đi nhất. Thế nên hàng hải của Thịnh An rất phát triển, được kiểm soát rất gắt gao, không dễ có chuyện có cướp biển lộng hành được. Trường hợp của Trung Lương Giáp sư phụ là hiếm gặp nhất, người của Triều đình cũng không phải đối thủ của ông ấy.



Quan gia chuyên sản xuất tàu thuyền cho các quan lại quý nhân trong kinh thành, tiếng tăm cũng không nhỏ. Họ có 2 xưởng đóng tàu nằm rải rác ở bờ đông và bờ tây của khu vực bến tàu. Thương nhân từ nơi khác cũng có người nghe danh mà đến.

Tàu thuyền do họ làm ra chất lượng tất nhiên tốt, có điều lại quá xa hoa, chỉ tính miếng đệm lót ngồi cũng là vải thượng hạng từ Minh gia. Tính kỹ một chút mà nói thì Minh gia có mặt ở khắp nơi trong kinh thành, tiền này đúng là đếm không xuể.

Bọn ta đến vào lúc sáng sớm, cũng là thời điểm bến tàu đông đúc nhất. Tàu thuyền nhập cảng vào Thịnh An cũng đông như trẩy hội, người của thương đội mặc đồ màu đỏ chói lóa, bận rộn đi lại kiểm tra hàng hóa nhập khẩu vào kinh thành.

Nơi này ta thỉnh thoảng cũng có đến để học cha ta kiểm hàng từ lái buôn, nên khá quen thuộc đường đi. Mùi mồ hôi nam nhân bao bọc lấy không khí, may mắn mùa này là mùa thu nên mùi hương cũng không quá khó ngửi.

Chúng ta mặc y phục nam nhân để tiện đi lại ở bến tàu, thỉnh thoảng cũng sẽ va chạm với nam nhân khác, ta mặc dù khó chịu trong lòng nhưng vẫn phải cố nhịn lại, tự nhủ đây là chuyện không thể tránh khỏi.

Dòng người đi lại tất bật, giọng nói vang vọng khắp đất trời, bến tàu xa xa tấp nập thuyền tàu đến rồi đi, tiếng sóng nước vỗ xô bờ tung tóe không có chút nào tĩnh lặng, cả tiếng chim len lỗi đâu đó trên mấy ngọn cây xơ xác lá vàng. Ta chợt cảm nhận sâu sắc sự sống là thế nào. Đây chính là sự sống, âm thanh của sự sống và ta đang sống.

Đang lúc lơ đãng đưa mắt nhìn quanh, ta vô tình nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của một người...

/50

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status