Trong chốc lát, bầu không khí náo nhiệt trở lại.
Ở bữa tiệc này, có nhiều tiểu thư chưa lấy chồng, bọn họ muốn mượn cơ hội này thể hiện bản thân trước mặt các quý phu nhân nên chuyện chơi đàn, ca hát, làm thơ này cũng không phải chuyện gì lạ.
Công chúa Vân Châu nhìn khoảng sân sôi nổi, thỉnh thoảng lại nhìn bên gò má Chúc Bạch Thược đẹp không tả xiết ở cạnh, lòng nàng ta chua xót. Một mỹ nhân như thế theo đuổi Lý lang ba năm, Lý lang thật sự chưa từng rung động với nàng sao?
Chúc Bạch Thược thì không để đến việc Công chúa Vân Châu đang nghĩ gì, lòng nàng thầm khen ngợi với hệ thống, “Những tiểu thư này đều có tài năng riêng, biểu diễn rất nhiệt tình.”
Hệ thống Ký chủ tập trung vào nhiệm vụ đi.
Hệ thống vừa nói xong, thể ý thức của nó đèn bật đèn đỏ, nhắc nhở ngay Ký chủ, khí vận chi tử đang ở gần đây.
Chúc Bạch Thược khẽ cụp hàng mi dài, không tỏ vẻ gì, lại thầm hỏi, “Ngươi có biết người đó ở đâu không?”
Nàng không ngờ hệ thống còn có thể kiểm tra được vị trí của khí vận chi tử, nếu là thế thì dễ hơn rồi. Hệ thống im lặng một lát, sau đó hiển thị một mũi tên lớn màu đỏ đậm trước mặt nàng, mũi tên vào tòa lầu các cao chót vót bên hồ.
Khi nhìn thấy mũi tên trước mặt rõ ràng như vậy, Chúc Bạch Thược giật mình, hệ thống không muốn sống nữa sao?
Ai ngờ nàng lén nhìn quanh, có vẻ là không ai nhìn thấy mũi tên này trừ mình ra, thế thì có phải những người xung quanh cũng không nhìn thấy được màn hình hay không?
Nàng thử triệu hồi trung tâm mua sắm hệ thống, nhưng thấy những người xung quanh vẫn không phản ứng gì, bèn tắt nó đi.
Ký chủ, mục tiêu nhiệm vụ ở ngay gần đây, xin ký chủ tập trung vào nhiệm vụ.
Hệ thống giục.
Chúc Bạch Thược vừa định kể kế hoạch của mình cho hệ thống nghe, bỗng dưng có người gọi nàng.
“Chúc tiểu thư xuất thân từ Giang Nam, từ xưa Giang Nam là chốn thịnh hành ca múa, hay là Chúc tiểu thư cũng thể hiện chút tài năng cho bọn ta chiêm ngưỡng được không?”
Chúc Bạch Thược ngẩng đầu lên, chẳng biết từ khi nào mà cảnh ca múa đã ngừng, mọi người đều nhìn nàng với ánh mắt cười nhạo, có vẻ đa số bọn họ đang chờ xem nàng xấu mặt đây.
…Tiêu rồi, đây là cảnh nguyên chủ mất hết mặt mũi ở kinh thành trong nguyên tác Ký chủ mau từ chối
Hệ thống sốt ruột, vậy mà nó lại quên chuyện này.
Đây không phải là chuyện Chúc Bạch Thược có bước lên thể hiện hay không, trong nguyên tác, nguyên chủ không am hiểu chuyện ca múa, bị người ta giễu cợt như khỉ. Mà lòng nguyên chủ còn đang đau đáu chuyện của Lý Thắng Gia, bất cẩn vấp phải vạt áo ngã xuống nên mới có cái cảnh Công chúa Vân Châu và nàng nói về chuyện làm vợ lẽ của Lý Thắng Gia.
“Tại sao lại từ chối, từ chối rồi thì còn phát triển tình tiết bằng cách nào nữa? Huống chi Hoàng đế đang xem mà.”
Chúc Bạch Thược âm thầm nói chuyện với hệ thống, nàng đứng dậy đi đến giữa sân, cúi người chào mọi người rồi khẽ nói, “Vậy thì mong mọi người đừng chê cười Bạch Thược vụng về.”
Nói xong, nàng mỉm cười nhìn dàn nhạc, tiếng cầm sắt réo rắt lại vang lên.
Nàng mặc chiếc váy màu đỏ lựu, giơ hai tay lên để lộ vòng eo thon thả nhỏ nhắn. Nàng nhẹ nhàng nhảy múa theo tiếng nhạc, thỉnh thoảng giơ tay lên, để lộ hai cánh tay có củ sen trắng như tuyết, một cao một thấp. Lúc thì nàng khuỵu gối, lúc lại xoay nửa thân trên, chiếc váy và chuỗi ngọc ngang eo tung bay trong gió, đẹp không tả xiết.
Không nói đến người ở đây, ngay cả Hoàng đế Cao Dương bị Thái hậu phái tới đây xem xét những tiểu thư trong kinh, đang ngồi trên tòa lầu các mái cong đấu củng, chiếm tầm nhìn tốt nhất, có thể nhìn được toàn cảnh cũng nhìn Chúc Bạch Thược với ánh mắt thưởng thức.
/599
|