Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 5

/1103



"Đúng rồi, Đình Kiêu, cô đã tìm người xem xong ngày cưới rồi.

 " "Anh biết, mẹ đã gọi điện cho anh.

 " "Vậy thì... " Cố Khuynh Thành ngập ngừng một chút, rồi nói: "Chuyện của chúng ta, có phải cũng nên nói với mọi người ở công ty không?" "Các đồng nghiệp trong phòng đều biết em sắp kết hôn, chỉ là chưa biết là với ai.

 Gần đây họ cứ vặn hỏi, còn chặn em đòi thiệp cưới.

 " Nói đến đây, Cố Khuynh Thành có chút mong đợi.

 Tuy nhiên, biểu cảm của Mộ Đình Kiêu vẫn luôn căng thẳng "Khuynh Thành, xin lỗi!" Mộ Đình Kiêu đột nhiên lên tiếng.

 "Sao cơ?" Cố Khuynh Thành ngẩn người.

 Mộ Đình Kiêu nhìn cô: "Khuynh Thành, chuyện kết hôn, anh tạm thời không định công khai.

 Anh cũng đã nói chuyện với ông bà nội và mẹ rồi, chúng ta chỉ tổ chức một lễ cưới riêng tư nhỏ, khách mời chỉ có bạn bè thân thiết và người thân.

 " Đôi tay đang thắt cà vạt cho anh của Cố Khuynh Thành bỗng khựng lại.

 Vậy là, tất cả mọi người đều đã biết, chỉ có cô là người cuối cùng, đúng không? Nếu cô không hỏi, liệu có phải cô vẫn sẽ bị giấu cho đến giây phút cuối cùng không? Không công khai? Vậy là muốn kết hôn bí mật với cô ư? Một chuyện lớn như kết hôn, anh lại không muốn để người khác biết, là vì điều gì? Câu trả lời dường như đã quá rõ ràng.

 Thẩm Đường.

 Anh vẫn chưa thể buông bỏ cô ấy.

 Cố Khuynh Thành cố gắng chớp mắt, đột nhiên cảm thấy khóe mắt cay đến không thể chịu nổi, trái tim như bị ai đó bóp nghẹt, đến hô hấp cũng trở nên khó khăn.

 Nếu hôm nay, lễ cưới này không phải là của cô và anh, mà là của anh và Thẩm Đường.

 Chắc chắn anh sẽ công khai rầm rộ.

 Hận không thể cho cả thế giới biết cô dâu của anh là Thẩm Đường nhỉ.

 "Nếu em nhất định muốn công khai, muốn mọi người đều biết thì sao?" Hai mắt Cố Khuynh Thành đỏ hoe, cô đột nhiên bướng bỉnh hỏi.

 Mộ Đình Kiêu dường như rất bất ngờ, bởi vì cô luôn là người ngoan ngoãn nghe lời, dịu dàng cũng rất mềm mỏng.

 Anh ngừng lại một chút, rồi nắm lấy tay cô.

 "Khuynh Thành, cho anh thêm một chút thời gian nữa.

 Anh hứa, nhất định sẽ nói với tất cả mọi người về thân phận của em vào thời điểm thích hợp.

 " "Vậy nên, không thể là bây giờ, đúng không?" Cố Khuynh Thành không dám hy vọng thêm nữa.

 Mộ Đình Kiêu cúi đầu: "Xin lỗi.

 " Cố Khuynh Thành run tay, cố gắng kiềm chế, cuối cùng mới điều chỉnh được cảm xúc, nhẹ nhàng mở miệng.

 "Em có thể đồng ý với anh, nhưng em có một điều kiện.

 không thể sinh con Mộ Đình Kiêu gật đầu: "Em nói đi.

 " "Hai năm.

 Nếu sau hai năm, anh vẫn không muốn công khai mối quan hệ của chúng ta, thì chúng ta sẽ kết thúc trong hòa bình, chỉ mong anh có thể cho em tự do.

 " Cố nén nỗi đau trong lòng, cô khó khăn thốt ra từng chữ một.

 "Được, anh đồng ý với em.

 " Nhưng không hiểu sao, lời nói này lại khiến anh cảm thấy bất an, có một cảm giác lo lắng khó nói thành lời.

 "Cảm ơn anh!" Cố Khuynh Thành siết chặt lòng bàn tay, để mặc cơn đau âm ỉ chiếm lấy trái tim mình.

 Hai năm, đó là thời gian cuối cùng cô đặt ra cho bản thân.

 Từ năm mười lăm tuổi đến nay, cô đã yêu anh suốt tám năm.

 Thêm hai năm nữa, là tròn mười năm.

 Mười năm, một khoảng thời gian dài như thế, cho dù là băng giá cũng sẽ tan, tảng đá cũng đủ để ủ ấm.

 Nếu đến lúc đó, Mộ Đình Kiêu vẫn không thể yêu cô.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status