Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 30

/1103



Vậy thì những chuyện đã từng xảy ra, cô đều có thể bỏ qua được.

 Mặc dù trong lòng anh ấy vẫn còn có Thẩm Đường.

 Chỉ cần lúc nguy cấp, anh có mặt để bảo vệ cô, thì đã đủ rồi.

 Vì vậy, cô tràn đầy kỳ vọng.

 Nhưng, sắc mặt của Thẩm Đường lại trông rất khó coi.

 Cô đứng đó, bàn tay dần siết chặt.

 Không ngờ rằng, Cố Khuynh Thành không những chấp nhận đề nghị của cô, mà còn rất nhanh chóng.

 Nhưng rất nhanh, cô điều chỉnh lại tâm trạng, nhẹ nhàng lên tiếng.

 "Khuynh Thành, thứ tôi cần không phải là lời cảm ơn của cô.

 " "Tôi chẳng vĩ đại đến mức vì cô mà mạo hiểm, tôi chỉ không muốn Mộ Đình Kiêu khó xử thôi.

 " Cố Khuynh Thành nhếch môi: "Ồ vậy à, tình yêu của cô thật đáng cao cả, lay động cả trời đất.

 " Phải nói rằng, kỹ năng khoe khoang công trạng của Thẩm Đường là điều mà cả đời cô cũng không học được.

 "Đừng mất thời gian nữa, rốt cuộc có đổi không?" Uông Thành chờ đến mức mất kiên nhẫn.

 "Đổi.

 " Thẩm Đường trả lời dứt khoát.

 Tuy nhiên, ngay khi cô chuẩn bị bước chân qua đó.

 Cổ tay cô bất ngờ bị siết chặt lại, là Mộ Đình Kiêu đã giữ lấy cô.

 "Đình Kiêu, anh... ?" Thẩm Đường nhìn anh.

 Mộ Đình Kiêu kéo cô ra phía sau: "Đây là chuyện của anh, không cần em mạo hiểm vì anh.

 Em hãy bảo vệ bản thân mình trước đi, đừng để anh lo lắng"" Mạo hiểm? Trong lòng Cố Khuynh Thành khó có thể thốt lên lời khi nghe câu nói này.

 Là vì lo Thẩm Đường mạo hiển, nên anh không nỡ.

 Khoảnh khắc này, vị trí của cô và Thẩm Đường trong lòng anh đã rõ ràng hơn bao giờ hết.

 Không cần thiết phải so sánh nữa.

 Cố Khuynh Thành im lặng, cô nghĩ, trái tim cô bây giờ như bị bóp nghẹt.

 Vì vậy, không có từ ngữ nào có thể diễn tả nỗi đau và sự thất vọng trong lòng cô lúc này.

 Nhưng đôi mắt ấy, rõ ràng đã làm Mộ Đình Kiêu đau lòng.

 Vì vậy, anh nhìn cô, vội vàng giải thích.

 "Khuynh Thành, xin lỗi, anh nhất định sẽ cứu em.

 " "Nhưng không phải bằng cách này, anh không thể vì cứu em mà để Thẩm Đường gặp nguy hiểm, càng không thể lấy mạng đổi mạng được.

 " Cố Khuynh Thành gật đầu: "Ừ, tôi hiểu.

 " Đúng vậy! Trong lòng anh, mạng sống của Cố Khuynh Thành làm sao có thể so sánh với Thẩm Đường được? Uông Thành lúc này đã mất bình tĩnh, anh nhìn Mộ Đình Kiêu, lớn tiếng hét lên: "Không đổi thì không đổi, một triệu nhân dân tệ, rốt cuộc có đưa không?" Mộ Đình Kiêu mặt lạnh như băng, đôi mắt sắc bén lại càng lạnh lùng không có chút cảm xúc.

 "Uông Thành, tạo từ bé đến giờ, chưa một ai dám uy hiếp tao đâu.

 " "Nếu muốn sống thì thả cô ấy ngay.

 " Uông Thành câm dao, cuoi diên cuồng: "Haha... nếu vậy thì đừng trách tạo không khách sáo.

 Tao đã nói rồi, tao có chết cũng phải kéo theo một người đi theo.

 " Nói xong, con dao trong tay anh ta hướng về cổ Cố Khuynh Thành.

 Giây phút đó, Cố Khuynh Thành thậm chí không mở miệng cầu xin.

 Cô nhắm mắt lại, không muốn tiếp tục nhìn.

 Cảm giác lạnh lẽo của lưỡi dao kề trên cổ, cô nghĩ, rất nhanh sẽ phải chịu một nhát dao.

 Nếu là trên cổ thì chắc sẽ rất đau, còn chảy nhiều máu, chết cũng sẽ rất xấu xí.

 Cô yêu cái đẹp đến thế, không muốn chết thảm như vậy.

 Ông bà nội chắc cũng không muốn nhìn cô chết tức tưởi như vậy.

 Cô sợ người già nhìn thấy sẽ không chịu nổi.

 Vì vậy, cô mở miệng đề nghị một yêu cầu cuối cùng.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status