Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 29

/1103



" Thẩm Đường cũng vội đuổi theo.

 Không ngờ, khi mấy người họ xuống thang máy, thang máy đột nhiên gặp sự cố.

 Phương Viên hoảng loạn tột độ, sợ hãi không thôi: "Phải làm sao bây giờ?" "Uông Thành nói, trong vòng năm phút nhất định phải gặp được Mộ tổng, nếu không thì Giám đốc sẽ gặp nguy hiểm.

 " "Hắn dám?" Mộ Đình Kiêu siết chặt nắm đấm, giọng nói nghiến răng nghiến lợi.

 Dưới ánh đèn, khoé môi Thẩm Đường khe cong lên một nụ cười nhạt.

 Cô nhìn Mộ Đình Kiêu, dịu dàng trấn an: "Đình Kiêu, anh đừng vội.

 " "Bây giờ Khuynh Thành vẫn đang ở trong tay hắn, chúng ta không thể rối loạn, nhất định phải giữ bình tĩnh, nếu không thì Khuynh Thành sẽ càng nguy hiểm hơn.

 " Mộ Đình Kiêu lập tức quyết đoán: "Đi cầu thang bộ.

 " Lời vừa dứt, anh là người chạy đầu tiên.

 Nhân lúc này, Phương Viên kể lại toàn bộ tình hình.

 Quả nhiên, sau khi nghe xong, giọng của Mộ Đình Kiêu gần như có thể giết người: "Uông Thành?" "Hắn chán sống rồi!" Ngay cả người phụ nữ của anh, hắn cũng dám động vào.

 Trong văn phòng của Cố Khuynh Thành.

 Uông Thành nhìn đồng hồ trên tường, đếm từng giây: "Bốn phút bốn mươi giây, bốn phút bốn mốt giây... " "Còn lại mười giây cuối cùng, mười, chín, tám... ba... " "Cố Khuynh Thành, xem ra mày không sống nổi nữa rồi.

 " Ngay lúc Uông Thành chuẩn bị ra tay cắt xuống, đột nhiên, cửa văn phòng bị người ta đá văng ra.

 Bóng dáng của Mộ Đình Kiêu xuất hiện ngay trước mặt.

 Toàn thân anh lạnh như băng, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, sát khí đằng đằng, như thể muốn lập tức bẻ gãy cổ của Uông Thành.

 Anh siết chặt nắm đấm, lên tiếng: "Cho mày ba giây, thả cô ấy ra.

 " "Nếu không, tao sẽ khiến mày chết không toàn thây.

 " Khí thế của Mộ Đình Kiêu quá mức sắc bén, khiến Uông Thành cũng phải sợ hãi.

 Nhưng rất nhanh, hắn đưa ra điều kiện của mình: "Tao muốn một triệu, nếu không thì miễn bàn.

 " Mộ Đình Kiêu nhìn chằm chằm hắn, giọng nói gần như nghiến ra từ kẽ răng: "Mày dám uy hiếp tao?" Uông Thành cười lạnh: "Tao biết Mộ thị rất lợi hại, không ai dám đụng vào.

 Nhưng nếu chết một nhân viên, lại bị truyền thông thổi phồng, cổ phiếu rớt giá, thì tổn thất gây ra chắc chắn không chỉ một triệu đâu nhỉ!" "Mộ tổng, thương vụ này xét kiểu gì thì anh cũng lời to.

 " Nắm đấm của Mộ Đình Kiêu vang lên tiếng răng rắc.

 Có một điều Cố Khuynh Thành nói rất đúng Mộ Đình Kiêu cả đời này ghét nhất là bị người khác uy hiếp.

 Mà điều này, Thẩm Đường rõ ràng cũng biết.

 Vì vậy, cô bước lên một bước, chủ động đứng ra.

 "Anh tên Uông Thành đúng không, nếu anh chỉ muốn bắt một người làm con tin, vậy được, anh thả Giám đốc Cố ra, tôi sẽ thay thế cô ấy.

 " Cố Khuynh Thành khẽ cười, Thẩm Đường đúng là tính toán rất giỏi.

 E rằng đổi chỗ chỉ là cái cớ.

 Mượn chuyện này để chứng minh địa vị của cô ta trong lòng Mộ Đình Kiêu mới là thật.

 Thật ra nói đi cũng phải nói lại, bản thân cô cũng rất muốn biết.

 Vì thế, cô quay đầu nhìn về phía Mộ Đình Kiêu: "Cô Thẩm thật dũng cảm và nhân hậu, Khuynh Thành vô cùng cảm kích.

 " "Đã như vậy thì xin cảm ơn! Mộ tổng, anh thấy sao?" Cố Khuynh Thành nhìn sang, khoảnh khắc này, cô cũng rất muốn biết câu trả lời.

 Cùng đứng trước hiểm nguy.

 Cô và Thẩm Đường.

 Người mà anh muốn cứu, rốt cuộc là ai? anh sẽ chọn ai Cố Khuynh Thành nghĩ thẩm, chỉ cần bây giờ, người mà anh chọn là cô.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status