Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 26

/1103



"Giám đốc, là tôi sai rồi, tôi nhất thời hồ đồ, nhưng tôi đảm bảo, đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng" "Tôi sẽ không bao giờ dám nữa, xin cô hãy nghĩ đến những năm qua tôi tận tụy vì công ty mà tha thứ cho tôi một lần, cho tôi thêm một cơ hội, được không?" Vừa nói, Uông Thành vừa khóc.

 Dáng vẻ đó, đúng là đã thể hiện vai diễn "hối cải" một cách triệt để.

 Chỉ tiếc là, loại chuyện làm tổn hại đến lợi ích công ty, làm lung lay nguyên tắc của cô, thì dù thế nào cô cũng không thể tha thứ.

 "Cậu đứng lên đi, người như cậu, công ty không thể giữ lại.

 " "Cho cậu chủ động xin nghỉ việc đã là sự nhân từ lớn nhất của tôi rồi.

 " "Phòng nhân sự, rẽ phải sau khi ra khỏi cửa, tự mình đi làm thủ tục đi.

 " Giọng của Cố Khuynh Thành lạnh nhạt mà lý trí.

 Sự dứt khoát và kiên quyết lúc này của cô, hoàn toàn khác với dáng vẻ ngày thường.

 Uông Thành vẫn quỳ trên đất, siết chặt nắm đấm, ánh mắt lập tức trở nên u ám.

 Ánh mắt cậu ta găm chặt xuống sàn nhà, hận không thể trừng ra một cái lỗ.

 Chỉ là, khi ngẩng đầu lên lần nữa, ánh nhìn của cậu ta đã trở nên cực kỳ bình tĩnh.

 "Giám đốc, tôi hỏi lại lần nữa, nhất định phải như vậy sao?" "Nếu tôi không nghỉ việc thì sao?" "Vậy thì tôi sẽ giao toàn bộ chứng cứ cho cảnh sát để họ xử lý theo pháp luật.

 Đến lúc đó, cậu mất không chỉ là một công việc, mà có khi còn phải gánh cả án.

 " Uông Thành bật cười: "Vậy nói như thế, giám đốc đúng là nghĩ cho tôi thật đấy.

 " "Có vẻ tôi nên cảm ơn cô một cách đàng hoàng rồi.

 " Nói xong, khóe miệng cậu ta lại nở một nụ cười rạng rỡ, sau đó hơi cúi người rồi rời khỏi văn phòng.

 Chỉ là, vừa bước ra ngoài, nụ cười trên mặt cậu ta lập tức biến mất.

 Thay vào đó là một gương mặt u ám đáng sợ.

 Bộ dạng đó, chẳng khác nào muốn "ăn tươi nuốt sống" người khác.

 Phương Viên có chút lo lắng, liền nói với Cố Khuynh Thành: "Giám đốc, em thấy tên Uông Thành đó trông rất đáng sợ, cảm xúc hình như cũng không ổn định.

 " "Ừm, vì vậy công ty càng không thể giữ cậu ta lại.

 " "May mà lần này chúng ta đã kịp thời vạch mặt, cũng xem như trong cái rủi có cái may.

 " "Phải rồi, lần này công của em rất lớn, chị sẽ ghi lại vào thưởng hiệu suất.

 " " Phương Viên vui mừng reo lên: "Oa, giám đốc, chị tốt quá rồi, cảm ơn chị! Em yêu chị quá đi mất!" "Đi làm việc đi.

 " "Tuân lệnh!" Thế nhưng, không ai ngờ tới được.

 Ngay lúc Phương Viên đẩy cửa bước ra, gương mặt của Uông Thành bỗng chốc xuất hiện ngay trước mắt.

 Một khuôn mặt đầy u ám, lửa giận ngút trời.

 Dáng vẻ đó khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng thấy lạnh sống lưng.

 "Á.. " Phương Viên hoàn toàn không kịp phản ứng, lập tức hét lên một tiếng, hoảng hốt lùi lại.

 Uông Thành chộp lấy cô, rồi mạnh tay hất văng ra.

 Đầu Phương Viên đập mạnh vào góc bàn, máu chảy lênh láng, lập tức ngất lịm.

 "Viên Viên... " Cố Khuynh Thành hét lên, lập tức chạy đi lấy điện thoại.

 Khoảnh khắc nguy hiểm ập đến, cô không nghĩ ngợi gì mà gọi ngay cho Mộ Đình Kiêu.

 Nhưng đầu dây bên kia lại vang lên giọng của Thẩm Đường: "Khuynh Thành, Đình Kiêu đang bận một chút.

 Nếu là chuyện công việc, cô có thể nói với tôi, tôi sẽ chuyển lời.

 " "Không phải, là tôi... " " Câu nói sau của Cố Khuynh Thành còn chưa kịp thốt ra.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status