Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 23

/1103



Dù sao thì Thẩm Đường cũng là cô gái mà bao năm qua anh yêu mà không có được, luôn khắc ghi trong lòng Còn cô, chẳng qua chỉ là sự tạm bợ của anh, là người phù hợp, là đối tượng để lấy làm vợ.

 Không phải vì yêu.

 Chỉ nghĩ đến đó thôi, trong lòng Cố Khuynh Thành đã thấy vô cùng khó chịu.

 Nước mắt cũng không biết từ lúc nào đã lặng lẽ rơi xuống.

 Mộ Đình Kiêu đang bôi thuốc cho cô, đột nhiên cảm thấy tay mình ấm lên.

 Vừa ngẩng đầu, đã thấy hàng lệ trong hốc mắt cô.

 "Chườm đá rồi mà vẫn đau à?" Mộ Đình Kiêu tưởng rằng cô khóc vì đau.

 Cố Khuynh Thành lập tức lau nước mắt: "Không phải, chỉ là đột nhiên nhớ tới vài chuyện thôi.

 " Nhưng Mộ Đình Kiêu lại cho rằng cô đang mạnh miệng, miệng nói không sao nhưng trong lòng thì khác.

 Anh vẫn khăng khăng cho rằng cô khóc vì dau.

 Không nói thêm lời nào, anh lập tức bế ngang Cố Khuynh Thành lên: "Chúng ta đến bệnh viện.

 " "Không cần đâu.

 " Sự từ chối của Cố Khuynh Thành không có tác dụng, Mộ Đình Kiêu vẫn đưa cô đến bệnh viện.

 Bác sĩ khám xong, cũng kê cho cô vài loại thuốc trị chấn thương.

 Và dặn dò nhất định mấy ngày này phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng ở nhà, tuyệt đối không được tự tiện cử động hay đi lại.

 Vì vậy, suốt mấy ngày liền, Mộ Đình Kiêu chăm sóc cô rất chu đáo.

 Tắm rửa, thậm chí đi vệ sinh, cũng đều là anh bế cô đi.

 Hai người họ dường như đã quay lại khoảng thời gian tình cảm mặn nồng nhất trước đây, không ai còn nhắc đến Thẩm Đường nữa.

 Đặc biệt là vào đêm hôm đó, khi vết thương ở chân đã khỏi.

 Mộ Đình Kiêu hôn cô, hết lần này đến lần khác.

 Cánh tay anh nóng rực, ôm lấy cơ thể mềm mại của cô, như muốn hòa làm một.

 Cô nhắm mắt lại, vòng tay ôm lấy cổ anh, cảm nhận hơi thở của anh.

 Cùng anh, cô tận hưởng khoái cảm tột cùng Sau đó, cô nằm trong lòng anh, áp vào lồng ngực anh, lắng nghe tiếng tim anh đập.

 Một đêm như thế này, thật quá thích hợp để ôm nhau ngủ.

 Chỉ là, điện thoại của Mộ Đình Kiêu lại không đúng lúc vang lên.

 Người gọi là Thẩm Đường.

 Cố Khuynh Thành liếc mắt sang, giả vờ như không nhìn thấy.

 Điều khiến cô bất ngờ là, Mộ Đình Kiêu lại không bắt máy, mà tắt đi.

 Nhưng rất nhanh sau đó, cuộc gọi thứ hai của Thẩm Đường lại đến.

 Lần này, Mộ Đình Kiêu nghe máy ngay trước mặt cô.

 Vừa kết nối, giọng nói say khướt mà dịu dàng yêu kiều của Thẩm Đường liền truyền đến: "Đình Kiêu, em... em hình như say rồi, choáng quá, em muốn anh đến đón em.

 " Nghe giọng, quả thật Thẩm Đường đã say không nhẹ.

 "Gửi địa chỉ cho Lâm Đăng, anh sẽ bảo cậu ấy đến đón em.

 " " Thẩm Đường lập tức nhíu mày: "Không chịu đâu, Đình Kiêu, em chỉ muốn anh thôi.

 " "Anh quên rồi sao, trước đây mỗi khi em say, đều là anh ở bên em.

 Hơn nữa, không có anh, em không có cảm giác an toàn.

 " Không thể không thừa nhận, Thẩm Đường thật sự rất giỏi làm nũng.

 Cô ta cũng rất biết cách nắm được điểm yếu của Mộ Đình Kiêu.

 "Bây giờ anh đang ở bên Khuynh Thành, không tiện.

 " Cuối cùng, chỉ một câu của Mộ Đình Kiêu đã kết thúc cuộc gọi.

 Phải nói rằng, câu nói này khiến Cố Khuynh Thành rất hài lòng.

 Vì vậy, khi ôm anh, cô ngủ còn sâu và ngọt ngào hơn mọi khi.

 Cho đến nửa đêm, cô bị lạnh mà tỉnh giấc.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status