Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 22

/1103



Cú ấn bất ngờ ấy khiến Cố Khuynh Thành không kịp phản ứng, đau đến nhe răng trợn mắt.

 "Á, đau!" "Đau lắm, nhẹ tay một chút đi!" Thấy cô đau đến mức như vậy, Mộ Đình Kiêu lại càng tức giận đến không chịu nổi.

 Buông tay ra, ánh mắt lạnh lẽo như băng: "Cố Khuynh Thành, em bị ngốc à?" Chân vốn đã đau, lại bị anh quát thêm một câu, Cố Khuynh Thành càng cảm thấy tủi thân.

 Hốc mắt cô đỏ lên.

 Cô cúi đầu, không dám nhìn anh.

 Nhưng trong lòng, lại càng thấy uất ức hơn.

 Thẩm Đường bị thương, anh có thể dịu dàng đến vậy, ân cần đến vậy, giọng nói nhẹ như nước.

 Thế nhưng khi đối mặt với cô, dường như anh chẳng còn chút kiên nhẫn nào.

 Cô chưa từng mong anh sẽ an ủi mình, hay dỗ dành mình.

 Nhưng ít nhất, đừng nói cô ngốc.

 Không thể nhịn được nữa, Cố Khuynh Thành mở miệng, trút ra tất cả.

 n "Đúng vậy, em ngốc, nếu không sao lại ngốc nghếch thích anh như một con ngốc thế này?" dịu dàng Vừa dứt lời, nước mắt trong mắt Cố Khuynh Thành liền rơi xuống.

 Chỉ là, cô nhanh chóng giơ tay lên, lập tức lau di.

 Sau đó, đưa tay đẩy anh ra: "Không cần anh lo.

 " "Chân của em, em tự chịu trách nhiệm.

 " Thế nhưng Mộ Đình Kiêu lại bất ngờ kéo lấy cô, giọng gắt gỏng ra lệnh: "Ngồi yên, không được nhúc nhích.

 " "Khuynh Thành, em nên biết, có lúc tính khí của anh không được tốt cho lắm.

 " Quả thật, tính tình anh không thể gọi là tốt.

 Đặc biệt là lúc nổi giận.

 Cố Khuynh Thành cũng bị dọa cho hoảng sợ, không dám động đậy nữa.

 Thật sự giống như một cô bé ngoan ngoãn, ngồi yên lặng ở đó.

 Chỉ là giây tiếp theo, cổ chân cô truyền đến một cảm giác ấm nóng, là đôi tay của anh đặt lên đó.

 Sau khi xem xét kỹ, Mộ Đình Kiêu đứng dậy.

 "Anh xuống bếp một lát, em ngoan ngoãn chờ ở đây, đừng cử động lung tung.

 " "Ùm.

 " Hai phút sau, Mộ Đình Kiêu đã quay lại.

 Trong tay anh cầm một túi đá lạnh.

 Thấy đá lạnh, Cố Khuynh Thành theo bản năng muốn lùi lại.

 Nhưng Mộ Đình Kiêu nhẹ nhàng giữ lấy cô, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn nhiều: "Khi chườm sẽ hơi lạnh, nhưng chỗ em sưng rất to, bây giờ chườm lạnh là hiệu quả nhất.

 " "Cố gắng chịu một chút, anh sẽ cố làm nhanh.

 " Không hiểu sao, Cố Khuynh Thành lại gật đầu.

 Chườm xong, đôi mắt đen sâu thẳm của Mộ Đình Kiêu đột nhiên chăm chú nhìn cô, giọng nghiêm túc cất lên: "Còn chỗ nào bị thương nữa không?" "Không còn.

 " "Thật sự không còn?" "Ùm.

 " Nhưng Mộ Đình Kiêu vẫn không yên tâm, anh đưa tay ra, làm động tác định cởi áo của Cố Khuynh Thành.

 "Không được, anh phải tự xem mới yên tâm.

 " Người phụ nữ này lúc nào cũng thích khiến bản thân đầy thương tích, đầy vết bầm tím.

 Quan trọng là, còn không nói với anh.

 Nếu không phải ngốc thì là gì? Sau khi kiểm tra xong, xác nhận trên người cô không còn vết thương nào khác, Mộ Đình Kiêu mới yên lòng.

 Đồng thời dặn dò: "Về sau không được ngốc nghếch nữa, nếu bị thương thì phải nói với anh, đừng giấu một mình.

 " Nói với anh ư? Cô đã từng muốn nói với anh.

 Nhưng khi đó toàn bộ sự chú ý của anh đều đặt lên người Thẩm Đường Cô gái tràn ngập trong mắt và tim anh, cũng chỉ có Thẩm Đường mà thôi.

 Hơn nữa.

 Dù cô có nói, cũng chỉ là tự chuốc lấy nhục nhã khi bị so sánh với Thẩm Đường.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status