Phu Nhân Ngoan Ngoãn, Tổng Tài Hết Mực Cưng Chiều

Chương 15

/1103



" "Vậy sao?" Mộ Đình Kiêu hừ lạnh, giọng rõ ràng đầy khó chịu: "Năm phút, lên đây một chuyến.

 " Cuối cùng, là anh trực tiếp ra lệnh.

 Dứt khoát, lạnh lùng.

 Gần như không mang chút hơi ấm nào.

 Phương Viên nhất thời luống cuống: "Giám đốc, vậy bây giờ chúng ta... ?" Cố Khuynh Thành hít sâu một hơi, nhìn cô: "Em đi lấy xe trước, chị lên rồi sẽ ra ngay.

 " Văn phòng tầng thượng Cố Khuynh Thành vừa gõ cửa, giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng của Thẩm Đường đã vang lên: "Vào đi.

 " Khi cánh cửa được đẩy ra, ánh mắt hai người lặng lẽ giao nhau trong không trung "Khuynh Thành, cuối cùng cô cũng đến rồi.

 Ngay sau đó, Thẩm Đường bước tới đầy nhiệt tình.

 Thậm chí còn đưa tay ra định nắm lấy tay cô.

 Cố Khuynh Thành khéo léo nghiêng người, nhanh chóng tránh đi, không để lại dấu vết.

 Thẩm Đường thấy vậy, lập tức cứng người tại chỗ.

 Sau đó, đôi mắt đỏ lên, ánh mắt đầy tủi thân nhìn về phía Mộ Đình Kiêu: "Đình Kiêu, anh xem đi, em đã nói là Khuynh Thành đang giận mà.

 " Cố Khuynh Thành không muốn nhìn cái cảnh ân ái tình thâm giữa hai người bọn họ, chỉ muốn nhanh chóng rời đi.

 "Mộ tổng tìm tôi, có chuyện gì sao?" Cô lên tiếng, hỏi thẳng thừng Vì đang đi giày cao gót, cổ chân cô lại càng đau dữ dội hơn.

 Phần miệng giày ngày càng siết chặt, chắc là vì sưng quá mức.

 Từng cơn đau nhức li ti từ mắt cá chân lan đến bắp chân, cả một bên chân đều khó chịu không tả nổi.

 Vì vậy, cô thật sự không có thời gian để ở lại xem Thẩm Đường diễn trò.

 "Tiểu Đường sợ em hiểu lầm, muốn đích thân xin lỗi em trước mặt anh.

 " Mộ Đình Kiêu mở lời, nhưng từng câu từng chữ đều là đang bênh vực Thẩm Đường.

 "Vậy sao?" Cố Khuynh Thành cười nhạt: "Nếu chỉ vì chuyện này, thì khỏi cần.

 " "Dù sao thì, tôi không thể và cũng sẽ không bao giờ chấp nhận lời xin lỗi của cô ta.

 " Thẩm Đường nghe xong, lập tức rơi nước mắt, ấm ức mấp máy môi: "Khuynh Thành, xin lỗi cô, tôi không cố ý đâu.

 " "Tôi biết cô và Đình Kiêu là người yêu, tôi không nên để anh ấy ôm mình, càng không nên nhờ anh ấy giúp đỡ.

 " "Nhưng tôi... tôi bị chứng sợ không gian hẹp, lúc đó thật sự rất sợ hãi, tôi thật sự không cố ý, cô đừng trách tôi, cũng đừng vì thế mà giận lây sang Đình Kiêu, được không?" Phải nói rằng, diễn xuất của Thẩm Đường quả thật thuộc hàng đỉnh cao.

 Một màn này diễn ra, vừa nhận sai vừa khóc sướt mướt, đáng thương bao nhiêu thì có bấy nhiêu, yếu đuối dịu dàng đến mức động lòng.

 Có lẽ đàn ông đều thích kiểu này.

 Dù là Mộ Đình Kiêu cũng không ngoại lệ.

 Nhưng cô, Cố Khuynh Thành, là phụ nữ, không dễ bị lay động bởi những trò này.

 "Cô Thẩm dư sức như vậy, chi bằng để dành cho công việc đi, mấy biểu cảm và nước mắt này dành cho tôi thì thật sự quá lãng phí.

 " "Còn nữa, nếu đã biết tôi và Đình Kiêu là người yêu, thì nên tự giác giữ khoảng cách, chứ không phải vừa bám lấy anh ấy, vừa cầu xin tôi tha thứ.

 " Thẩm Đường lập tức sững người.

 Cô ngẩng đầu lên, gần như không thể tin nổi.

 Lý do cô chủ động đề nghị xin lỗi Cố Khuynh Thành trước mặt Đình Kiêu, chính là vì nghĩ rằng như vậy, Cố Khuynh Thành nhất định sẽ tha thứ cho cô.

 Không ngờ, Cố Khuynh Thành lại thẳng thừng từ chối.

 Thật sự là quá khó tin.




/1103

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status