Cô ngồi dưới đất, Cận Ngôn Thâm tùy ý dựa vào ghế sofa, từ trên cao nhìn xuống thấy rõ sự bối rối và ngây người của cô, vẻ không kiên nhẫn giữa hai lông mày càng thêm nồng đậm "Nhanh lên " Hoàn hồn, Cảnh Kiều cầm tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay run rẩy, cô không ngốc, thật sự không ngốc Mặc dù nói là vô tình nhưng việc gián tiếp hại chết An Á là sự thật, là bạn trai của An Á thì đương nhiên phải hận cô đến tận xương tủy nhưng ngược lại, anh ta lại muốn cưới cô Thật ra, anh ta có suy nghĩ gì trong lòng cũng không khó đoán, chẳng qua chỉ muốn hành hạ cô mà thôi Cô không sợ bị tra tấn nhưng lại không thể chấp nhận hình thức này.
Anh là người mà An Á yêu nhất, cho dù hai người kết hôn vì sự tra tấn và thù hận nhưng trong thâm tâm cô cảm thấy mình không chỉ hại chết An Á mà còn chiếm đoạt người yêu và hôn nhân của cô ấy, thật là tội không thể tha thứ Kể cả là đao phủ cũng có những nguyên tắc không thể chạm đến.
Lông mày nhíu lại, Cảnh Kiều ngẩng đầu lên, vô cùng kiên quyết nói một câu "Tôi sẽ không ký Tuyệt đối sẽ không ký " "Hình như cô mới nói rằng, dù tôi đối xử với cô như thế nào cô cũng sẽ chấp nhận, sao, nhanh như vậy đã hối hận rồi sao? Trong sự hối hận của cô rốt cuộc có bao nhiêu phần chân thành và thành ý?" "Tôi không hối hận nhưng chỉ có điều này, tôi không thể đồng ý..." Nhếch mép cười chế giễu, trong mắt Cận Ngôn Thâm hiện lên vẻ vô tình và lạnh lẽo "Cô cho rằng mình có vốn liếng để từ chối hoặc mặc cả với tôi sao?" Ngẩng đầu lên, Cảnh Kiều cắn chặt môi "Lúc còn sống An Á không thể gả cho anh, sau khi cô ấy chết tôi càng không thể chiếm đoạt hôn nhân của cô ấy Nếu mục đích của việc kết hôn chỉ đơn giản là để tra tấn tôi, vậy tại sao phải dùng hôn nhân của anh làm tiền cược? Không đáng " "Ồ, tình cảm của cô cũng khá là nghĩ cho tôi đấy..." Nói một câu rồi dừng lại, anh ngồi xổm trước mặt cô, một tay bóp cằm, khoảng cách giữa hai người quá gần, Cảnh Kiều run rẩy né tránh nhưng anh lại giống như một thợ săn bắt được con mồi, cảm thấy vô cùng thích thú.
"Ngoài cô ấy ra, cưới bất kỳ người phụ nữ nào đối với tôi cũng như nhau nhưng tôi nghĩ, đối tượng là cô sẽ tốt hơn, đúng không? Cô sẽ thỏa hiệp, tin tôi đi..." Cuối cùng, Cận Ngôn Thâm buông cô ra, tùy ý khoác áo vest lên tay, bước chân dài rời đi.
Cảnh Kiều vẫn ngồi trên đất thở dốc, ngón tay anh ta rõ ràng rất nóng nhưng cô lại cảm thấy cằm mình bị bóp lạnh ngắt, bên trong còn có luồng khí lạnh chạy qua.
Những ngày gần đây, Cảnh Kiều ngày càng ít nói, cũng gầy đi rất nhiều, cô luôn nhíu mày, trông rất nặng nề.
Trong mắt Lâm Tử An, cô có tâm sự và rất nghiêm trọng.
"Em có tâm sự, nói ra để nghe xem nào.
" Giọng nói của Lâm Tử An ôn hòa và nhẹ nhàng, tiện tay đưa cho cô một hộp sữa tươi, mái tóc bay trong gió, dáng vẻ sạch sẽ và gọn gàng quả thực xứng đáng với danh hiệu hot boy của trường.
Chuyện đè nặng trong lòng, Cảnh Kiều rất muốn giải tỏa, đối mặt với sự dịu dàng của anh, môi cô khó khăn mấp máy, cuối cùng vẫn đổi chủ đề "Em đang nghĩ đến chuyện nhà trường cho anh đi Munich làm sinh viên trao đổi.
|
/1186
|

