Thật ra rất ít phụ nữ khi đối mặt với anh vẫn có thể giữ được sự bình tĩnh và dũng khí như vậy, hiếm khi Cận Ngôn Thâm đánh giá cô, má cô tái nhợt và sưng tấy, khóe miệng nứt nẻ nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ thanh tú và xinh đẹp của cô.
Rút một điếu thuốc, anh châm lửa, cứ thế kẹp trên môi mỏng, pha lẫn với làn khói trắng, anh mở lời "Yên tâm, hiện tại tôi chưa có hứng thú giết người..." "Cho dù có thì tôi cũng không sợ, tôi sẵn sàng đền mạng cho An Á.
" Cảnh Kiều khàn giọng, thẳng lưng "Tôi nói đều là sự thật " "Chứng minh thế nào?" Cảnh Kiều nhíu mày, tầm mắt nhìn xung quanh, ngoài những bức tường cứng cáp thì chỉ có bàn ghế.
Cô nợ An Á một mạng, trả nợ cũng là chuyện đương nhiên, nguyện ý đền mạng cho An Á, không phải là nói dối, cũng không phải là giả tạo.
Nhìn chằm chằm vào bức tường vài giây, cô không do dự nữa, nhắm mắt lại trực tiếp lao tới, chờ đợi khoảnh khắc đau đớn ập đến, sau đó kết thúc hoàn toàn Vẫn ngồi trên ghế sofa không chút động lòng, Cận Ngôn Thâm lạnh lùng và hờ hững nhìn.
Ngay khi cô chỉ còn cách bức tường một bước chân, Cận Ngôn Thâm liền động chân dài, đá thẳng chiếc ghế bên cạnh về phía cô, đập trúng chân cô một cách chính xác và nặng nề, động tác dứt khoát, nhanh gọn, chuẩn xác.
Không hề có chút phòng bị, cơn đau dữ dội ập đến khiến Cảnh Kiều không nhịn được rên lên một tiếng, sau đó hai chân mềm nhũn ngã ngồi xuống đất, đầu gối đau đến khó chịu, mở mắt nhìn anh, rõ ràng là đang đùa giỡn và sỉ nhục Đôi mắt đen của Cận Ngôn Thâm tối sầm lại, nhìn chằm chằm vào cô.
Anh không nói gì nhưng Cảnh Kiều có thể cảm nhận được từ đôi lông mày trưởng thành và trong trẻo của anh như truyền tải thông điệp này Tôi đang sỉ nhục cô thì sao? Tất nhiên chỉ có thể chịu đựng, còn có thể làm gì khác? Cô không nói gì, rũ mắt xuống.
"Cô chết rồi, người gánh tội thay lại là tôi, mọi người sẽ nghĩ rằng tôi đã bức tử cô, tôi không thích làm chuyện vô ích.
" Không có biểu cảm và phản ứng gì, đứng dậy, người đàn ông đi đến bên cạnh rót một cốc nước, ánh mắt nhìn thấy vết máu trên quần iean của cô thì đột nhiên nheo lại, lạnh lùng và chế giễu "Ồ, ra máu rồi, làm chuyện ấy với bạn trai khá dữ dội nhỉ, xem ra cái chết của An Á chẳng đáng là gì đối với cô.
" Lúc đầu, Cảnh Kiều không hiểu rõ câu nói này của anh có ý gì nhưng thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào một chỗ trên người mình, cô thuận theo ánh mắt nhìn lại nhưng lại xấu hổ và khó xử, cô co người lại che đi vết máu trên quần, giải thích "Không phải, tôi đột nhiên đến tháng..." Nhưng không đợi cô nói hết lời, Cận Ngôn Thâm đã mất kiên nhẫn nghe tiếp, giơ tay lên, ném một tập tài liệu trước mặt cô "Ký tên.
" Những lời còn chưa nói ra khỏi miệng, Cảnh Kiều buộc phải nuốt xuống, cúi xuống nhặt tập tài liệu, nhìn chằm chằm vào mấy chữ to đùng, đồng tử trong nháy mắt giãn ra vô hạn, cô thở dốc, đờ đẫn như khúc gỗ.
Anh ném cho cô là giấy đăng ký kết hôn Nửa ngày Cảnh Kiều vẫn chưa hoàn hồn, cứ nhìn chằm chằm vào mấy chữ đó, chữ như muốn bị cô nhìn thủng.
|
/1186
|

