Ông Chủ Bá Đạo ,Cuối Cùng Vẫn Phải Quỳ Trước Mặt Vợ

Chương 8

/2129



"Em muốn dọn về nhà mẹ, dù sao chúng ta cũng sắp không còn quan hệ gì nữa...Minh Khê cố nặn ra một nụ cười, nhưng tim như bị ai bóp nghẹt, đau thắt.

 "Quan hệ?Phó Tư Yến khẽ nhếch môi cười lạnh: "Trong mắt em, chúng ta là mối quan hệ gì?Câu hỏi ấy khiến Minh Khê nghẹn lời.

 Phải rồi, ngay từ đầu anh đã xác định rõ ràng: là hôn nhân hợp đồng, ngoài chuyện trên giường thì không bàn đến tình cảm.

 Trong mắt người ngoài, ngoài công việc ra, họ chẳng có liên quan gì.

 Phó Tư Yến vẫn luôn là quý ông độc thân vàng danh tiếng ở Bắc Thành, là đối tượng mà bao tiểu thư khuê các theo đuổi.

 Lúc này anh lại nhắc đến chuyện đó, chẳng lẽ sợ cô bám lấy anh? Minh Khê cắn môi, cố nuốt vị đắng nghẹn nơi cổ họng, gật đầu: "Xin lỗi Phó tổng, là em suy nghĩ nhiều rồi.

 Anh về đi, sau này cũng không cần đến Thanh Thủy Loan nữa.

Nói xong, vành mắt cô đỏ hoe.

 Sao có thể không đau lòng? Đây là người cô đã yêu suốt mười năm kia mà... Nhưng cho dù có khó đến đâu, cô cũng phải học cách buông tay.

 Cô không thể để bản thân trở thành trò cười.

 Đèn cảm ứng trên hành lang chập chờn lúc sáng lúc tối.

 Phó Tư Yến nheo mắt lại, môi mím chặt, toàn thân toát ra khí thế nguy hiểm.

 Anh có thể chiều chuộng cô chút giận dỗi nhỏ, nhưng lần này cô thật sự vượt giới hạn rồi! Cơn giận đang dâng trào bỗng dịu lại khi anh thấy ánh nước nơi đáy mắt cô, giọng anh trầm xuống: "Nếu là vì Tống Hân…"Không liên quan đến cô ấy.

 Phó tổng, mời anh về đi.

Giữa họ, đâu chỉ có một người là Tống Hân.

 Minh Khê thấy mệt mỏi, cô lướt qua người anh, chuẩn bị mở cửa vào nhà.

 Phó Tư Yến không hài lòng với thái độ lạnh lùng cứng rắn này của cô.

 Anh bực bội kéo lỏng cà vạt, tiến lên một bước, nắm chặt cổ tay cô, kiềm giữ chặt.

 "Đừng làm loạn nữa được không?Giây tiếp theo, anh nhíu mày, xoay người cô lại, ôm chặt vào lòng.

 Cơ thể cô nóng rực như than hồng.

 "Sốt rồi à?Minh Khê đầu óc choáng váng, mềm nhũn tựa vào lồng ngực anh, đến cả chân cũng không còn sức.

 Bầu không khí lập tức trở nên mập mờ khó nói.

 Đặc biệt là động tác cúi đầu nhìn của người đàn ông, như thể ngay sau đó sẽ hôn xuống vậy.

 Minh Khê phản ứng chậm nửa nhịp, vừa nhận ra tư thế quá ám muội thì vội vàng chống tay lên ngực anh, định lùi ra sau.

 Nhưng chưa kịp nhúc nhích đã bị anh siết eo kéo trở lại, gương mặt lạnh lùng: "Tránh cái gì.

Đèn trên trần chớp lóe một cái, cơ thể cô bỗng nhẹ bẫng, bị anh bế bổng lên.

 Không chút do dự, anh đi thẳng về phía thang máy.

 Minh Khê đầu óc choáng váng, giọng lơ mơ: "Anh làm gì vậy...Phó Tư Yến nhíu mày: "Đưa em đến bệnh viện.

"Không được!Minh Khê giật mình hét lên, tỉnh táo hơn phân nửa.

 Nếu truyền dịch, thì đứa bé trong bụng sẽ không giữ được! Dù đứa trẻ này có thể không được chào đón, nhưng chỉ cần còn trong bụng cô một ngày, cô chính là mẹ của nó và cô có nghĩa vụ bảo vệ nó! Cô vùng vẫy muốn xuống, nhưng lực tay anh quá lớn, ôm cô chặt đến mức không tài nào thoát ra được.

 "Bệnh thì phải đi khám.

Phó Tư Yến không hề nghe lời phản kháng của cô, giọng kiên quyết.

 Anh ôm cô đi thẳng đến thang máy.




/2129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status