Ông Chủ Bá Đạo ,Cuối Cùng Vẫn Phải Quỳ Trước Mặt Vợ

Chương 29

/2129



 Vừa bước một chân ra khỏi cửa, Minh Khê vội gọi với theo: Phó tổng.

 Anh nghe tiếng cô, chau mày dừng bước, rồi thấy cô giữ vẻ mặt công việc, hỏi: Vậy thứ hai tuần sau thì sao? Lông mày anh giật mạnh một cái.

 Chắc là anh điên rồi nên mới dừng lại nghe cô hỏi.

 Như em mong muốn.

 Nói xong, sắc mặt Phó Tư Yến đen kịt, đóng sầm cửa văn phòng lại.

 Lúc này, ngoài nỗi đau, Minh Khê lại có thêm chút cảm giác được giải thoát.

 Đã quyết định buông tay, cô chỉ mong mọi chuyện kết thúc càng sớm càng tốt.

 Ly hôn rồi, cô sẽ không còn phải ngày ngày đối diện với anh nữa.

 Dù có mất bao lâu... một năm, hai năm, ba năm hay mười năm... cô rồi sẽ chữa lành chính mình và quên được anh.

 ... Sáu giờ tối.

 Tài xế đến đúng giờ đón Minh Khê đến nhà cũ của nhà họ Phó.

 Nhà cũ nằm ở trung tâm thành phố Bắc Thành, nơi đất chật người đông, vậy mà biệt phủ rộng hơn ngàn mét vuông theo phong cách cổ điển vẫn được gìn giữ nguyên vẹn.

 Trong cuộc hôn nhân này, người khiến Minh Khê luyến tiếc nhất chính là ông nội của Phó Tư Yến.

 Ông cụ khác hẳn những vị trưởng bối danh môn khác, tư tưởng cởi mở, không có định kiến giai cấp, vô cùng quý mến sự đơn thuần của Minh Khê.

 Sau này khi ông bệnh, Phó Tư Yến nói với ông rằng sẽ cưới Minh Khê, kỳ tích là bệnh tình của ông lại chuyển biến tốt lên, mấy năm nay càng lúc càng khỏe mạnh.

 Nghĩ đến sau khi ly hôn sẽ không còn cơ hội thường xuyên đến thăm ông nữa, lòng Minh Khê nặng trĩu.

 Trong sảnh, quản gia bảo Minh Khê đợi một lát, ông cụ đang tiếp khách.

 Gần đây Minh Khê hay cảm thấy mệt mỏi, có lẽ do mang thai, cô muốn tìm một nơi yên tĩnh để nghỉ tạm, bèn bước về phía sảnh phụ.

 Nhưng vừa mới bước được hai bước, sau lưng đã vang lên tiếng châm chọc chói tai: Bảo sao không khí lại có mùi nghèo rớt mồng tơi! Tống Hân vừa nói vừa bước đến.

 Mẹ cô ta biết cô ta đắc tội với Phó Tư Yến nên hôm nay đặc biệt đưa cô ta đến lấy lòng ông cụ.

 Dù sao ở nhà họ Phó, lời của ông cụ còn có trọng lượng hơn bất kỳ ai.

 Mẹ cô ta sợ cô ta lỡ miệng nên không cho lên lầu, ai ngờ lại đụng ngay Minh Khê.

 Tống Hân đi tới trước mặt Minh Khê, ngẩng cằm, giọng đầy chế giễu: Lại đến lấy lòng ông nội à? Chó vẫy đuôi cũng không bằng cô nịnh hót! Nghe nói ông cụ rất quý Minh Khê, còn hơn cả mấy người thân có máu mủ như họ.

 Tống Hân cười khẩy trong lòng.

 Một món đồ chơi thôi, tưởng lấy lòng ông cụ là leo được lên giường chính thất, đúng là mơ mộng viển vông! Cô ta cười đắc ý, nói: Cô biết Phó Tư Yến đang ở đâu không? Tôi vừa nghe chị Tuyết Vi nói, anh ấy đang trên đường đến đón chị ấy đấy.

 Nếu tôi là cô, chính thất đến rồi thì biết điều mà cuốn xéo đi, còn ở đây làm gì, muốn mất mặt à? Cùng là phụ nữ, cô ta đương nhiên biết chỗ nào đau nhất để đâm vào.

 Quả nhiên, sắc mặt Minh Khê hơi thay đổi.




/2129

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status