Ở Trường Là Mọt Sách Ở Nhà Là Xã Hội Đen

Chương 114 - Niềm tin cũng giết người được!

/114


Khắc Kỷ bình thản pha tách cà phê, mắt chao đảo theo dòng nước sôi tỏa khói ngút ngàn.

- Phải trả áo cho cậu ta, anh không cho em trả, anh tự đi lấy. Giờ phải dạy võ cho cậu ta, anh chọn đi, em dạy hay anh?

- Sao em không từ chối?

- Không thích! - Khắc Kỷ cầm tách cà phê đặt xuống bàn, thản nhiên đặt mông xuống sofa thay áo.

- Hai người đừng làm như trong nhà không có người lạ được chứ? - Nam sinh đứng lù lù ngoài cửa im thin thít lâu giờ, lên tiếng, song cũng chỉ biết ậm ừ dăm ba câu rồi im bặt.

Khắc Kỳ ngoắt y vào nhà, phải ngoắt y vào chứ! Cậu chống cằm ngắm nghía tách cà phê nóng hổi, chẳng dại tu ngay mà chu miệng thổi phù phù, nom an nhàn quá.

- Không được. Cứ vào ngồi thoải mái đi, dù sao cũng bám đuôi đến tận nhà rồi. - Khắc Kỷ liếc sang Phong - Áo.

Ngự Phong phắt cái đã biến vào bên trong, chừa lấy cái tự nhiên để nam sinh khép nép bước vào ngồi đối diện Khắc Kỷ. Y ngơ ngác dòm ngó quanh phòng, chắc chưa từng thấy cái nhà nhỏ nào nhiều thứ đồ đất tiền thế! Y bẽn lẽn:

- Cơ thể anh..

Khắc Kỷ lười nhác nghe những lời y nói, xua tay cắt lời:

- Chúng ta ngang hàng, đừng xưng hô kiểu đó, ngứa tai lắm! Xem ra cậu chẳng đáng sợ, lạnh lùng hay lập dị gì gì đó như lời đồn? Được rồi, chẳng lẽ cậu bám đuôi đến tận đây mà còn sợ vẹo gì dăm cái sẹo? Cậu làm tôi nói nhiều hơn ngày thường đấy! Khốn kiếp! Giờ thì ngoan ngoãn câm mồm và ngồi đây đi!

Khắc Kỷ không muốn nói mà ngứa mềm buộc phải mở miệng. Thoạt đầu thấy cậu trai kia cũng hay hay, giờ coi bộ chán ngắt. Cậu hớp ngụm cà phê đắng nghét, tỏ ra thỏa mãn, thích chí lắm!

Khổ cho cậu sinh viên có khổ người gầy, chưa kịp nói gì bị chặn họng ngang xương, mà xương y cũng lồ lộ cả ra ngoài, còn gì lạ nữa? Y bối rối ngồi khúm núm trên cái ghế bành rộng hơn cả thước, chả biết chờ quái gì!

- Kỷ!

- Gì?

- Em đừng có tự tiện dùng từ "chúng ta" với người ngoài chứ? - Ngự Phong đưa áo cho cậu cùng một hộp cơm tốn lắm của, rồi ngồi xuống cạnh cậu. Bỏ ngoài mắt cái khối thân thu lu trên góc ghế đối diện, anh mò mẫm cái thân hình toàn bắp cả thịt của cậu. Tay mân mê, anh gườm gườm vào y, mắt đanh lên như liềm, sắc quá thể:

- Cấm nhóc bép xép chuyện này ra ngoài, tất cả về Kỷ và tôi. Giờ nói đi, tên gì?

- Em là...

- À, Lương Tuấn Kiệt? - Ngự Phong lật hồ sơ giấu trong ngăn tủ mật trong sofa, một chân ghếch lên bàn, ngó bộ uy hiếp.

- Sao...



- Sao trăng gì? Năm cấp một từng đánh bị thương một cậu nhóc và bị đình chỉ. Cấp hai, cấp ba cũng đánh lộn nhiều gớm! Học hành cũng không tệ, chiến tích cũng không dạng vừa lắm! Thôi chốt lại, tôi không dạy cho cậu đâu. - Ngự Phong lảm nhảm hồi lâu, chốt câu lãng xẹt, rồi lại lấy máy tính làm việc như thường nhật.

Trong phòng, có hai tên xã hội đen đang ngả ngớn trên ghế, mỗi tên một việc. Đối diện chúng, một cậu gầy nhom ngồi dính chặt với cái ghế, nom đớn lắm! Mà làm sao được? Hai tên kia toàn gan hùm mật gấu, làm quái gì có việc chúng nhượng bộ!

- Này, tôi chưa từng thấy em tin tưởng ai đến như thế. Tôi tưởng nếu cậu ta bám đuôi, em đã bẻ tay rồi quăng vào sọt rác thuở nào rồi. - Ngự Phong sẵn tay "chôm" miếng thịt to tướng trong hộp cơm chễm chệ trên tay Kỷ, thả vào mồm ngấu nghiến. Chắc cũng cố tỏ ra hung dữ hơn mọi hôm đây mà!

Đẹp trai nhỉ? Khắc Kỷ thầm cảm thán, khi không mặt lại đỏ gay. Mất chút thì gian lấy lại dáng vẻ nghiêm chỉnh. Cái dáng vẻ nghiêm chỉnh ấy! Cậu "e hèm" một tiếng rõ to, thúc thẳng vào hông anh:

- Đừng dọa khách. Cậu ta rất giống em, đều không có bố

Ngự Phong thẳng thắn:

- Nhưng tôi chả ưa nổi cậu ta!

- Đúng hơn là ghen. - Khắc Kỷ ngao ngán lắc đầu, lắc đoạn lại lấy sách vở ra, ngâm nghề mấy con chữ nhảy tưng bừng trên trang giấy.

- Hai người... - Kiệt cố thả lỏng, nhưng không giấu nổi sự hồi hộp, nói - Mà tại sao lại không từ chối?

Khắc Kỷ vẫn mang nét suy tư, chán lại chẳng biết nói gì. Vả lại cũng có biết tại sao đâu mà đáp. Thế lại hay! Cậu đập bàn, dửng dưng:

- Đã bảo là không thích rồi, cứ ngửa mồm hỏi thế!

Y ngậm miệng lại. Ấy mà Phong không đành, cứ chốc chốc lại bồi mấy câu. À không, ấy là anh tò mò thật.

- Cậu đi thế không về trại trẻ?

- Không, em vẫn về đấy chứ, hôm nào chả về! Mà nay em ở đây, chắc các anh không phiền...

Y cũng dại quá! Ai đời lại ở cái "hang" của lũ xã hội đen. Mà cũng hay nhỉ? Hay quá ấy chứ! Thế lại được cái danh

Ngự Phong nhướn cái lông mày rậm, nhếch nhác hỏi

-

- Thế không bị gì à?

Hỏi thế ai mà hiểu được? Câu quái gì không đầu không đuôi! Thế mà chắc là một cái gì anh ám ảnh từ quá khứ.



- Bị gì ạ?

- Kệ đi, hỏi nhầm.

Khắc Kỷ hốc xong cơm, vắt vẻo cái chân đến ngang tầm mắt, khi không lại dở hơi thốt lên:

- Thằng Nghị!

- Nghị thì sao? Bữa rầy nó làm khá lắm, đỡ biết bao nhiêu việc!

Khắc Kỷ gật đầu lia lịa, tỏ vẻ đồng tình lắm. Kẻ điên kia làm gì cũng toan tính cả, lẽ ấy bảo rằng, cậu đang ngấm ngầm ủ mưu. Ấy là cậu muốn nhờ vả nó!

- Cho thằng Nghị dạy thằng nhóc này!

Phong rà rà đám râu mới lởm chởm làm sao! Trông chắc trưởng thành đấy, mà lại không hẳn vậy.

- Tùy Nghị quyết định. Mà em không nghĩ nó sau khi học đánh đấm lại đi gây họa à?

- Niềm tin quan trọng hơn cả một cái đầu được lập trình sẵn để phán đoán tỷ lệ. Kẻ quá đề phòng thì cũng giữ được cái xác đần độn vô ích, nhưng người dám tin thì có thể cứu rỗi cả ải trần lao. Tin không?

Khắc Kỷ đợi cái cúi đầu của Phong, tráo mắt sang Kiệt:

- Đánh đấm cũng không phải việc khó. Chiến thắng không có nghĩa là người mạnh nhất, mà cốt là không gục ngã trước đối thủ. Hiểu chứ?

Cả cái phòng bị lấp toàn đồ những đồ, bấy giờ thêm nặng cái cục khí ngột, đánh xộc cả vào người, mỏi nhừ.

Khắc Kỳ ngoác mồm thật rộng mà ngáp cho đã hơi.

- Giờ cậu ngủ đâu đây? Nhà có một giường thôi.

Kiệt ấp a ấp úng, luống cuống mãi mới thành cái câu cụt ngủn:

- Hai anh... bình thường ngủ chung ạ?

Ngự Phong nghe thế thì cũng ức lắm! Đâu ra cái luật lệ bắt anh không được ngủ cùng người anh thương? Vả lại cũng con trai với nhau cả, ngủ chung thì sinh cớ sự gì? Tức thật!

- Chứ chả nhẽ ngủ riêng? Bã đậu hay gì? - Anh cau có rống lên - Kỷ, Hắc Bạch,

đi ngủ thôi! Mặc cậu ta!

/114

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status