Tôi... tôi làm thế nào có thể mơ thấy anh ta?
Sấm chớp lóe qua, trong phòng một lần nữa tối đen, tôi còn chưa kịp từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, Cư Diên đã nâng cằm tôi lên, hôn xuống lần nữa.
Cùng với lần hôn trước đó hoàn toàn khác nhau, nụ hôn này mang theo sự cường ngạnh, hơn nữa thâm nhập càng sâu, quấn lấy môi lưỡi tôi không rời.
Hơi thở nam tính xa lạ mà cực nóng bủa vây, tôi không thở nổi.
Khóe mắt thoáng nhìn qua thấy chị gái, chị đang đưa lưng về phía tôi, hơi thở đều đều, thật sự đã ngủ.
Tôi ngày càng hít thở không thông, cố gắng vươn tay, muốn kêu chị gái tỉnh lại, để chị đánh thức tôi.
Nhưng tay vươn đến giữa chừng bị "Cư Diên" giữ lại, anh ta ấn tay tôi xuống giường, mười ngón đan xen, sau đó cả người bao phủ lên người tôi.
Tôi kinh hoàng đạp chăn một cái, muốn thoát khỏi cơn ác mộng này.
Nhưng "Cư Diên" không cho.
Tôi cũng không thể tỉnh lại.
Cập nhật 26/08/2025 Đã bổ sung tất cả những đoạn bị cắt và sửa đổi trong bản mới, từ chương này trở về sau đều sẽ theo bản cũ, cảm ơn tất cả những bạn đã ủng hộ nha
Đợi "Cư Diên" đi rồi, tôi nằm đưa lưng về phía chị gái, ở trong chăn cuộn tròn người.
Bên ngoài trời vẫn còn đang mưa, chị gái vẫn ngủ say, mọi thứ giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
Nhưng kỳ lạ là thân thể tôi vẫn còn sót lại cảm giác vừa rồi, rõ ràng mà mạnh mẽ nhắc nhở tôi vừa xảy ra chuyện gì.
Ác mộng này thật quá đáng sợ, chẳng hiểu sao tôi lại có thể mơ thấy một giấc mơ như vậy.
Vì quá chột dạ, trời còn chưa sáng hẳn tôi đã tỉnh dậy.
Không dám nhìn phòng phụ, tôi như kẻ trộm chui vào nhà vệ sinh, ngồi trên bồn cầu mà đầu đau như búa bổ.
Khéo hơn nữa là, bà dì cả cũng đến tìm tôi.
Bà dì cả Tới tháng.
Tôi ném quần dính bẩn vào máy giặt, tranh thủ lúc mọi người còn chưa thức, lặng lẽ chuồn khỏi nhà.
...
Ngồi trong quán ăn sáng cách nhà hai con phố, tôi vừa ngáp vừa chờ đĩa bánh cuốn.
Đang buồn ngủ thì bạn nối khố của tôi Yến Lạc, cuối cùng cũng đến ăn sáng.
Cậu ấy có thói quen chạy bộ buổi sáng, giờ chắc vừa chạy xong, thân hình cao ráo cuốn trong áo khoác lông vũ, vừa thở ra từng làn hơi nóng vừa chạy vào. Thấy tôi cũng ở đó, Yến Lạc kéo khóa áo gọi bà chủ “Dì, cho con một phần giống cô ấy ”
Bà chủ đang làm bánh cuốn ngoài cửa “ừ” một tiếng.
Yến Lạc tiện tay lấy hai ly sữa đậu nành miễn phí rồi ngồi xuống đối diện, đưa cho tôi một ly sữa để làm ấm tay “Sao dậy sớm thế, ở nhà bị ấm ức gì à?”
Nhờ cậu ấy hỏi tôi mới nhớ ra tối mình qua có than phiền với cậu ấy về mẹ.
Nhưng giờ tình hình có chút khác biệt rồi, so với giấc mơ kia, mẹ tôi không còn tính sát thương gì nữa.
Có điều chuyện này tôi lại không thể nói ra.
Khó mở miệng quá.
Tôi ép mình quay về chuyện trước mắt “Thì còn ai ngoài mẹ tôi, ngày nào cũng lải nhải bảo tôi phải học tập theo chị gái, phiền chết được. Làm hôm qua tức giận choáng đầu, xé hết đề kiểm tra luôn rồi.”
Yến Lạc nhìn tôi như nhìn kẻ ngốc “Vậy nên mới kêu tôi giúp photo à? Này, hay là tôi cho cậu cái đồ gặm của Cà Ri nhé, sau này cậu đừng xé đề nữa, chuyển sang cắn nó đi.”
Cà Ri là con chó nhà cậu ấy nuôi.
|
/484
|

