Nếu Anh Là Ác Quỷ, Em Nguyện Sa Ngã

Chương 18

/484



Hôm nay cậu ấy chỉ ngồi cạnh Nguyên Tố thôi mà tôi đã thấy mình dư thừa.

Nếu sau này Yến Lạc có bạn gái, liệu cậu ấy có còn đối xử tốt với tôi như hôm nay không?

Chúng tôi còn có thể thân thiết như bây giờ không?

Tôi còn có thể trơ mặt tới nhà họ Yến chơi nữa không?

Chắc là… không.

Tôi mở ảnh chụp buổi nướng BBQ với nhà Yến Lạc hồi hè năm nay, trong một bức ảnh chụp chung, tôi và Yến Lạc đứng giữa bố mẹ cậu ấy, bốn người cầm đồ uống và xiên thịt, cười tươi hết cỡ trước ống kính.

Nhìn một lúc, mắt tôi ươn ướt.

Nhà tôi chưa từng có bức ảnh như vậy.

Tôi thật sự rất thích nhà họ Yến.

Rất rất thích bọn họ.

Tôi không nỡ rời xa bất kỳ ai trong số họ.

Lúc này, bố tôi bỗng gõ cửa bên ngoài phòng  “Tiểu Hạ, cơm xong rồi, ra ăn chút đi con.”

Tôi vội lau nước mắt, ngồi dậy đáp  “Con no rồi, không muốn ăn, mọi người ăn đi.”

Bố tôi  “Có món tôm rim dầu mà con thích…”

Giọng mẹ tôi từ phòng khách vọng lại  “Nó không muốn ăn thì kệ nó, dù sao sáng nay cũng đi chơi rồi, để nó học bài đi.”

Bố đành nói qua cửa  “Vậy bố để phần cho con, buồn ngủ thì ngủ một lát nhé.”

Tôi đáp  “Vâng.”

Bố đi dọn cơm, ông vừa rời đi, tôi liền thay đồ ngủ, chui vào chăn.

Hôm qua vì để có thời gian cho sáng nay đi chơi, tôi vừa học tối ở trường vừa thức khuya, vất vả lắm mới làm xong bài tập.

Giờ cũng không còn phải lo gì nữa, đúng lúc buồn ngủ thì ngủ bù.

Không bao lâu sau, tôi nghe thấy tiếng mở cửa, rồi tiếng bước chân càng lúc càng gần, đột nhiên, trên người lạnh hẳn, hình như chăn bị kéo ra.

Giọng mẹ tôi vang lên bên tai như nổ tung  “Liên Hạ  Mẹ gọi mày nãy giờ rồi, còn ở đó vờ ngủ ”

Tôi lập tức bừng tỉnh, mở to mắt ngồi bật dậy, tim đập thình thịch vì hoảng sợ.

Mẹ tôi giận đùng đùng đứng cạnh giường.

Bà thật sự kéo chăn của tôi.

Hơi ấm trên người bị mất hết, lại vì bị dọa tỉnh nên đầu tôi đau nhói, cơn giận bùng lên, tôi quát thẳng vào bà  “Mẹ bị thần kinh à  Con không có giả vờ ngủ  Sao lại kéo chăn của con ”

Mẹ thấy tôi dám chống lại bà thì càng giận hơn.

“Mày lúc nào thì ngủ trưa? Hễ bảo học là lại giả vờ ngủ để trốn, chẳng tự giác chút nào. Cứ thế này thì làm sao thi đỗ đại học được? Nếu mày có được một nửa sự chăm chỉ của chị mày, thì đã không có kiểu thành tích nửa vời chẳng ra sao này, khiến người ta phải lo lắng…”

Lại nữa rồi  Lại nói tôi không bằng chị 

Tôi sụp đổ, nhảy xuống giường, hét lên với bà  “Mẹ thích chị như vậy, sao lúc trước còn sinh ra thứ rác rưởi vô dụng như con làm gì?  Con học không giỏi, chẳng có chút sở trường nào, ngày nào cũng làm mẹ tức giận  Mẹ còn đứng đó làm gì?  Mau bóp chết con đi ”

Nói rồi tôi ngửa cổ ra  “Mau ra tay đi  Giờ mẹ không bóp chết con thì đừng trách con sau này chọc mẹ tức chết ”

Mẹ tôi hoàn toàn không ngờ tôi lại phát điên như vậy. Môi bà run rẩy, nhìn tôi như nhìn một con quái vật. Ngây ra một lúc, bà bất ngờ tát tôi một cái.

Tát xong, chính bà lại khóc trước.

Hay thật, người bị đánh là tôi còn chưa khóc, mà người đánh lại khóc trước.

Khóc cái gì chứ? Người ấm ức nhất phải là tôi đây này 

Tôi hất mạnh bà ấy ra, không ngoái đầu lại, lao thẳng ra ngoài.




/484

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status