Mùa Mận Xanh Rụng

Chương 1 - Chương 1

/32


Trước khi đọc truyện, Lam có chuyện muốn nói rõ với mọi người, cuốn tiểu thuyết này là do Lam đã đọc Bên nhau trọn đời rất nhiều lần mới có cảm hứng để viết . Tôi luôn muốn viết một câu chuyện về chủ đề này, đúng lúc có cảm hứng, liền viết nên câu chuyện này, nhân vật trong truyện cũng không phải là không thể chạm tới, có thể là bạn, cũng có thể là tôi. Chúng ta có thể tìm thấy một chút điểm giống ở trong đó. Vì người khổ sở kiên trì trong thế giới tình yêu rất nhiều. Kết quả của sự kiên trì cũng không giống nhau. Tôi chỉ là người bình thường, cũng không thể khiến tất cả tình yêu đều có kết cục mỹ mãn, tôi chỉ có thể chia sẻ suy nghĩ của tôi về câu chuyện cho các bạn thân mến thôi...

________________________________________

Cô à, trà sữa của cô. Nhân viên phục vụ nhiệt tình đưa trà sữa vừa mới gói lại cho Mai Lạc.

Cảm ơn. Cô nhận trà sữa xong, đáp lại bằng một nụ cười đẹp ngọt ngào.

Mai Lạc cầm trà sữa trong tay, hòa vào dòng người đông đúc. Hôm nay là chủ nhật, mấy hôm trước phỏng vấn công việc biên tập tại toà soạn tạp chí Fashion , vừa mới nhận được thông báo, ngày mai cô có thể đi làm ngay. Nói thật, cô có chút không ngờ rằng bản thân có thể nhận được công việc này, bởi vì Fashion được xem là tạp chí khá nổi tiếng trong nước, mà mình lại không nổi bật hơn những người cùng xin việc, nhưng có lẽ bối cảnh du học nước Anh của cô khiến người ta ấn tượng sâu hơn, tóm lại nhận được công việc này, khiến Mai Lạc cực kỳ vui sướng.

Hòa vào dòng người, đi lang thang không mục đích.

Thành phố này thay đổi nhiều hơn Mai Lạc dự tính, nhưng có chút chuyện vẫn như trước không đổi. Cái gọi là cảnh còn người mất, đại khái chính là như vậy.

Mai Lạc vô tình đi đến tiệm cà phê ở góc đường, vừa ngước mắt lên, bóng dáng cao lớn rắn rỏi ở bên kia vạch kẻ đường, qua năm năm, lại xuất hiện chói lọi trong tầm nhìn của cô một lần nữa. Anh luôn dễ thấy như vậy, giống như anh đi đến đâu, nơi đó liền trở thành trung tâm của sân khấu. Trái tim cô đập loạn từng chút từng chút một, dường như mỗi lần đập đều có thể dẫn đến cơn đau cực lớn.

Cuối cùng ánh mắt Mai Lạc chuyển từ trên người anh sang Trịnh Vũ Yên đang kéo Cố Tử Thanh. Vẻ mặt hạnh phúc cùng nụ cười ngọt ngào của cô đúng lúc rạng rỡ hơn vẻ mặt hiện có chút tái nhợt của Mai Lạc.

Năm năm, cuối cùng bọn họ đang ở bên nhau rồi. Mai Lạc nghĩ như vậy, cảm giác mất mát ùn ùn kéo tới.

Đèn đỏ chuyển thành đèn xanh, bọn họ bước từng bước một gần về phía cô. Cuối cùng Mai Lạc vẫn phải bước đi, mỗi một bước đều cảm thấy cực kỳ nặng nề.

Một bước, hai bước, ba bước... Rốt cuộc vẫn là lướt qua nhau...

Ngay tại khoảnh khắc lướt qua, Mai Lạc thoải mái nở nụ cười, cuối cùng họ cũng không nhận ra cô.

Vài năm nay cô có rất nhiều thay đổi, mái tóc ngắn gọn gàng trước đây đã trở thành tóc dài hơi xoăn tự nhiên, bởi vì cô còn nhớ có người từng nói hi vọng cô có thể để tóc dài, cô trước kia luôn thích mặc T-SHIRT trắng, quần bò màu lam nhạt cùng giày thể thao nay lại mặc trang phục công sở chuyên nghiệp, cô thật sự đã thay đổi quá nhiều, điều duy nhất không thay đổi chính là cô vẫn rất bình thường, rất dễ bị vùi lấp trong biển người.

Tử Thanh, anh đang nhìn gì vậy? Trịnh Vũ Yên nhìn Cố Tử Thanh đang say sưa nhìn chằm chằm con phố phía trước, không khỏi nghi hoặc cắt ngang suy nghĩ của anh.

Cố Tử Thanh nhìn bóng dáng nhỏ xinh đang dần biến mất ở góc đường đối

/32

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status