Cố Đình Sâm nheo mắt nhìn bóng lưng Lê Thiển xa dần, thỉnh thoảng sẽ có những người đi đường liên tục ngoái đầu nhìn cô, có thể thấy sức hút của cô lớn tới mức nào.
Vậy còn những người khác thì sao?
Liệu có kẻ nào cũng đang âm thầm để ý và thèm muốn cô trong lúc anh không biết hay không?
Lê Thiển vào nhà vệ sinh thoa lại son, khẽ cắn môi khi nhớ đến nụ hôn cuồng nhiệt vừa rồi trên xe.
Rốt cuộc anh có ý gì đây?
Rõ ràng đơn ly hôn đã chuẩn bị xong vậy mà vẫn mập mờ với cô.
Chẳng lẽ anh chưa từng đặt cô vào trong mắt?
"Ê, mấy hôm trước tôi đến Thượng Hải xem Tưởng Di biểu diễn, cô ấy đẹp lắm, múa cũng xuất sắc nữa "
"Nhắc mới nhớ, tôi từng đọc được một bình luận nói bạn trai của Tưởng Di là người Cảng Thành đấy."
"Cảng Thành à? Ai thế? Sao tôi không biết?"
"Có người nói bạn trai của cô ấy rất giống ông chủ công ty bọn họ, cô biết Cố Đình Sâm chứ?"
"Tổng Giám đốc tập đoàn Cố thị á? Thật không?"
"Không biết thực hư ra sao, nhưng có tin đồn vậy đấy."
"Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, trai xinh gái đẹp, cũng khá xứng đôi đấy chứ "
"Tôi cũng thấy vậy…"
Lê Thiển cúi đầu nhìn bồn rửa tay, đến khi hai người kia rời khỏi nhà vệ sinh, cô mới chậm rãi ngẩng đầụ
Cô nhắm mắt, lắc nhẹ đầu, không muốn nghĩ đến những chuyện đó nữa.
Cô tìm nhân viên phục vụ hỏi số phòng rồi được dẫn vào phòng bao.
Không ngờ bên trong lại có đông người như vậy, cả nam lẫn nữ, tổng cộng khoảng hơn mười người.
Ánh mắt cô nhanh chóng tìm thấy mục tiêu của hôm nay rồi bước tới.
"Chào Vương tổng, tôi là Lê Thiển, thư ký của Lê tổng."
Vương Hạo sững lại vài giây khi nhìn thấy cô, sau đó bật cười "Thư ký Lê là em gái của Lê tổng sao?"
"Vâng, đúng vậy."
Vương Hạo nhìn cô chằm chằm, ánh mắt ngoài ý cười ra còn mang theo sự hứng thú.
Lê Thiển không ngốc, đương nhiên nhận ra điều đó, nhưng nếu đã biết thân phận của cô, chắc ông ta cũng không dám làm gì quá đáng.
Có những chuyện, có những hoàn cảnh sớm muộn gì cô cũng phải thích nghi, phải đối mặt.
Cô muốn giải quyết xong chuyện rồi rời đi nên liền đi thẳng vào vấn đề "Vương tổng, đây là hợp đồng gia hạn giữa ngài và công ty chúng tôi."
Vương Hạo nhận lấy hợp đồng nhưng chỉ tiện tay đặt sang một bên, cười nói.
"Hợp đồng thì không vội ký, thư ký Lê ăn tối chưa? Nếu chưa thì ngồi xuống ăn cùng chúng tôi chút đi?"
Nói rồi, ông ta liếc mắt ra hiệu, người phụ nữ bên cạnh lập tức đứng dậy nhường chỗ, còn gần như ép buộc kéo cô ngồi xuống.
"Mời cô ngồi, tiểu thư."
Những người có mặt đều nhìn ra ý đồ của Vương Hạo, có người còn nịnh bợ, lập tức ép rượu cô.
Chỉ cần chuốc say là mọi chuyện đều có thể thành công.
"Cô thư ký xinh đẹp này, bàn chuyện làm ăn mà không uống rượu thì sao được, nào, cạn một ly trước đi "
Lê Thiển không biết uống rượu, từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng uống. Cô luôn được bảo vệ rất tốt.
Nhìn ly rượu bị nhét vào tay, cô không vội từ chối.
Cô biết, những lời từ chối như "tôi không biết uống" chẳng có tác dụng gì trong hoàn cảnh này.
Vì vậy, cô quay đầu nhìn Vương Hạo "Vương tổng, nếu tôi uống ly này, ngài sẽ ký hợp đồng chứ?"
Vương Hạo đã gặp không ít phụ nữ, đương nhiên nhìn ra được sự đơn thuần của cô, cũng đoán được có lẽ cô chưa từng uống rượụ
Nhà họ Lê ấy à, nếu là trước đây, ông ta thực sự không dám quá đáng như vậy, nhưng giờ thì khác rồi.
"Bây giờ phải xem thành ý của thư ký Lê thế nào đã."
Nói xong, có người lại đặt thêm hai ly rượu trước mặt cô.
Lê Thiển nhìn ba ly rượu, trong lòng hơi bất an. Cô không biết mình sẽ ra sao nếu uống hết chỗ này.
Một tay cô lén lấy điện thoại trong túi, tay còn lại nâng ly rượu lên.
"Được, tôi kính Vương tổng một ly."
Vương Hạo lập tức cười ha hả "Tốt Không hổ là thiên kim tiểu thư nhà họ Lê, có khí phách "
/1760
|