Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1731

/1760


“Dư Hoan, con đang nói bậy gì thế? Có biết tự trọng tự ái là gì không?”

Mắt Dư Hoan đỏ hoe nhìn dì mình, dao động.

“Anh Bách, em thật lòng thích anh mà. Anh có thể suy nghĩ một chút không? Em sẽ học hết, sẽ làm được hết ”

Chu Bách vẫn im lặng, còn người phụ nữ bên tay cô ta ra, chỉ tay vào mũi cô ta, thấp giọng cảnh cáo.

“Dư Hoan, nếu con còn tiếp tục làm loạn như vậy, sau này dì sẽ mặc kệ con luôn đấy ”

“Dì à, dì biết rõ là con thật lòng th…”

“Dì biết con cái gì? Dì chỉ biết con đơn thuần, nhưng không ngờ con lại ngu ngốc như vậy  Mau xin lỗi anh Bách của con ngay ”

“Con…”

Người phụ nữ nói xong thì quay sang Chu Bách, lộ vẻ bất đắc dĩ và áy náy.

“Tiểu Bách à, Hoan Hoan nó còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, cháu đừng chấp nhặt với một đứa nhỏ nhé.”

Chu Bách gật đầu, nhàn nhạt đáp  “Không đâu, nhưng cũng cần phải dạy dỗ, kẻo sau này bị đàn ông lừa thì không hay.”

Người phụ nữ cười gượng vài tiếng, gật đầu phụ họa  “Đúng đúng, cháu nói đúng lắm, về nhà dì sẽ nghiêm khắc dạy dỗ nó. Vậy dì đi trước nhé.”

Chu Bách cũng gật đầu đáp lại.

Dường như Dư Hoan còn muốn nói gì đó nhưng bị người phụ nữ trừng mắt cảnh cáo nên không dám làm loạn nữa, cứ vậy mà bị kéo đi.

Mạnh Y Nhiên lấy số đo rấtnhanh, lúc quay lại cũng không thấy cô gái tên Dư Hoan kia nữa.

Chu Bách vừa thấy cô lập tức bước lên đón, đưa tay mình ra  “Đo xong rồi?”

Mạnh Y Nhiên nhìn một cái, gật đầu, đặt tay vào tay anh  “Xong rồi.”

“Muốn ăn gì?”

Mạnh Y Nhiên nghiêng đầu nhìn anh, hỏi câu mà hiện giờ cô tò mò nhất.

“Dạo này anh không bận sao? Chắc Bộ Ngoại giao bận lắm chứ?”

Sao lại rảnh rỗi đi chơi với cô suốt ngày vậy?

“Bận chứ, nhưng anh xin nghỉ rồi.”

“Bộ các anh cũng được nghỉ phép hả?”

“Bình thường thì không, trừ phi có việc rấtgấp.”

“Việc gì được coi là gấp?”

Chu Bách liếc nhìn cô, khẽ cười  “Ví dụ như chuyện cả đời.”

Mạnh Y Nhiên  “…”

Cô câm nín vài giây rồi quay mặt đi, khẽ hắng giọng.

“Đói rồi, đi ăn thôi. Vẫn đến nhà hàng hôm trước đi, hình như còn nhiều món em chưa ăn thử.”

“Được.”

Lúc gọi món, Mạnh Y Nhiên có ý đồ rõ ràng, gọi một bàn toàn là hải sản.

“Được rồi, lấy mấy món này đi.”

Phục vụ gật đầu rồi rời khỏi phòng bao.

Chu Bách rót cho cô một tách trà, dịu dàng hỏi  “Em thích ăn hải sản à?”

Mạnh Y Nhiên gật đầu  “Cũng khá thích, anh không thích ăn sao?”

“Cũng tạm.”

“Em định ngày mấy về?”

Mạnh Y Nhiên ngẩng đầu nhìn anh, chớp mắt  “Ngày nào anh cũng hỏi, là muốn em về sớm hay không muốn em về sớm vậy?”

Chu Bách nhìn thẳng vào mắt cô, cong môi cười  “Ngày mai anh đi làm, không có thời gian đi cùng em nữa.”

Nghe vậy, Mạnh Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng nói  “Vậy mai em về luôn.”

“Không chơi thêm vài ngày à?”

“Sau này còn cơ hội, lần sau tính tiếp.”

“Được.”

Sau khi món được dọn lên, Mạnh Y Nhiên hài lòng cong môi cười, liếc nhìn đôi găng tay đặt bên cạnh nhưng không có ý định tự đe0 mà chỉ nhìn về phía Chu Bách.

Chu Bách vừa nhìn là hiểu ngay, môi khẽ nhếch, thong thả đe0 găng tay nhựa dùng một lần, dịu dàng hỏi  “Muốn ăn cái nào trước?”

Mạnh Y Nhiên thấy anh biết ý đến vậy thì có hơi ngại ngùng, nhưng vì muốn giữ hình tượng tiểu thư đỏng đảnh, cô chỉ đại vào một đĩa tôm tít.

Món này là thứ khó bóc vỏ nhất, dù đã học cách bóc cũng chưa chắc biết bóc.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status