Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1709

/1760


Cảm giác xấu hổ từ gót chân dâng lên đến tận da đầu khiến cô run rẩy.

Ngược lại Khâu Sảng có kỹ năng giao tiếp “level thần thánh” dường như h0àn toàn không biết ngại là gì.

“Mạnh tiểu thư, lại gặp nhau rồi.”

Mạnh Y Nhiên nhìn Chu Chính, gượng cười, khẽ gật đầu chào.

“Chào ngài, lại gặp rồi. Dạo này Tư Tư vẫn khỏe chứ?”

“Cô ấy khoẻ lắm, mời ngồi.”

Khâu Sảng không nhịn được bấm ma͙nh vào tay Mạnh Y Nhiên như muốn nói   Vậy mà cậu lại quen người nhà họ Chu  

Không chỉ Chu Bách, mà ngay cả Chu Chính cũng biết 

“À, chào mọi người, làm phiền rồi. Bọn tôi chỉ muốn đến cảm ơn một chút thôi, sẽ không quấy rầy nữa.”

May mà Khâu Sảng cũng biết điều, nếu tɾong phòng chỉ có Chu Bách thì cô ấy nhất định sẽ ở lại hóng hớt, nhưng người ở đây rõ ràng không đơn giản.

Nghe thấy cô ấy không định ở lại xem kịch, Mạnh Y Nhiên cũng thầm thở phào.

Cô gật đầu với vài người tɾong phòng rồi cùng Khâu Sảng chuẩn bị rời đi.

Nhưng Chu Bách đã đóng cửa gỗ phía sau lại, trầm giọng nói  “Đã lên đây rồi thì ngồi cùng luôn đi.”

Chu Bách liếc nhìn Mạnh Y Nhiên, nhướn mày, đích thân kéo ghế bên cạnh mình ra.

“Hai vị, mời ngồi. Quen biết rồi thì không cần khách sáo.”

Khâu Sảng chớp chớp mắt, quay sang nhìn Mạnh Y Nhiên như đợi ý kiến của cô.

Mạnh Y Nhiên trừng mắt với cô ấy một cái, giờ mới biết hỏi ý kiến à? Vừa nãy sao không hỏi?

Chu Bách đứng phía sau cô, áp lòng bàn tay lên lưng cô, nhẹ đẩy về phía trước.

Mạnh Y Nhiên không kịp phản ứng, bị đẩy vài bước rồi bị ấn ngồi xuống ghế.

Khâu Sảng há hốc mồm.

Gì vậy? Còn có thể như thế nữa à?

Nhưng rõ ràng Chu Bách cũng không quên cô ấy, quay đầu lại nhìn cô rồi nói  “Mời ngồi.”

Khâu Sảng gật đầu lia lịa, không dám từ chối, hơn nữa Mạnh Y Nhiên đã ngồi rồi, cô ấy cũng không thể không the0.

Sau khi hai người ngồi xuống, có người trên bàn lên tiếng hỏi  “Tiểu Bách, A Chính? Hai đứa quen hai vị tiểu thư này à?”

Mạnh Y Nhiên và Khâu Sảng không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi đó.

Chu Bách gật đầu coi như trả lời.

Chu Chính rót hai ly trà cho họ, đồng thời thấp giọng nói  “Quen, cô gái này họ Mạnh, là đại tiểu thư của Tập đoàn Mạnh thị ở Cảng Thành. Còn cô đây…”

Gia đình Khâu Sảng ở Thượng Hải cũng thuộc tầng lớp trung khá, nếu không thì hai người đã chẳng quen nhau khi đi du học.

Có điều, dĩ nhiên không thể so với thanh thế của nhà Mạnh Y Nhiên.

“Tôi họ Khâu, người Thượng Hải.”

“Thì ra là vậy, chẳng trách thấy lạ mặt. Hóa ra là người Cảng Thành và Thượng Hải. Vậy các cô đến Bắc Kinh để du lịch à?”

“Công tác kết hợp du lịch ạ.” Khâu Sảng đáp.

“Vậy à, A Chính, sao hai người quen nhau vậy?”

Chu Chính đặt ấm trà xuống, chậm rãi đáp  “Con và Mạnh tiểu thư quen nhau qua Nhã Tư. Trước đây Nhã Tư đến Cảng Thành, bọn con có gặp nhaụ Còn về anh con, e là phải hỏi anh ấy.”

Mạnh Y Nhiên luôn cảm thấy lời này có ẩn ý.

Cô không tin Chu Chính không biết cô và Chu Bách quen nhau thế nào.

Suốt nửa năm cô che giấu rấtkỹ, vậy mà lần trước vừa gặp Chu Chính ở quán bar thì chẳng bao lâu Chu Bách đã tìm đến.

Chắc chắn Chu Chính biết. Không nhờ anh ta, e là Chu Bách còn chẳng tìm được cô.

“Ồ? Hóa ra Mạnh tiểu thư quen với Nhã Tư. Mạnh tiểu thư?”

Mạnh Y Nhiên buộc phải ngẩng đầu nhìn người vừa hỏi, lễ phép mỉm cười  “Chào ngài.”

“Mạnh tiểu thư và Tiểu Bách nhà chúng tôi quen nhau thế nào vậy?”

Tiểu Bách nhà chúng tôi?

Quả nhiên là phụ huynh tɾong nhà rồi.

Nhưng cô biết phải trả lời sao đây?

Ngay khi cô định nói là vô tình quen nhau ở Cảng Thành, Chu Bách lại đột ngột lên tiếng.

“Mẹ, mẹ đang điều tra hộ khẩu à?”

Mạnh Y Nhiên giật bắn người quay ngoắt nhìn Chu Bách, anh vừa gọi gì?

“Mẹ?”


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status