Khâu Sảng nắm lấy cổ tay cô, đi tìm nhân viên lúc nãy.
“Người đẹp, chúng tôi thấy hoá đơn vừa rồi được miễn phí, không biết có thể gặp mặt cảm ơn ông chủ một tiếng được không?”
Mạnh Y Nhiên “ ”
Cô quay đầu trừng mắt nhìn Khâu Sảng.
Cô ấy đang làm gì vậy?
Cảm ơn trực tiếp?
Không cần đâu
“Không…”
“Xin hai cô đợi một chút, tôi sẽ hỏi ý ông chủ.”
“Được được, cô đi hỏi liền đi, bọn tôi đợi ”
Mạnh Y Nhiên “…”
Nhân viên gật đầu rồi rời đi.
Cô quay sang nhìn Khâu Sảng với vẻ mặt u ám, nghiến răng “Cậu làm cái gì vậy? Ai nói cần phải trực tiếp cảm ơn anh ta?”
Khâu Sảng chớp mắt vô tội “Tớ đó. Dù sao cũng là tớ mời, người ta nể mặt cậu mà miễn cho tớ mấy nghìn tệ, tất nhiên phải cảm ơn đàng h0àng rồi Đỡ cho tớ một khoản to đấy ”
Mặt mày Mạnh Y Nhiên u ám, nghiến răng “Cậu thiếu mấy nghìn lắm à?”
“Không phải vấn đề tiền, là vấn đề ân tình Biết đâu sau này nhờ phúc của cậu, tớ muốn ăn ở đây có khi khỏi cần đặt bàn trước luôn ấy chứ ”
Nhìn Khâu Sảng nháy mắt với cô, Mạnh Y Nhiên chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.
Mà thật ra cô cũng định làm vậy, nhưng đúng lúc ấy, nhân viên kia quay lại nói “Quý khách, ông chủ chúng tôi mời hai cô lên lầụ”
“Thật à?” Khâu Sảng háo hức hẳn lên, kéo Mạnh Y Nhiên đứng dậy định đi. Nhưng cô ấy vừa kéo một cái đã bị giữ lại.
Mặt Mạnh Y Nhiên lạnh như tiền, nghiến răng “Cậu tự đi đi, tớ ra xe đợi ”
“Giỡn gì vậy? Chắc chắn tớ không quen biết gì ông chủ nhà hàng cả, người ta đang nể mặt cậu thôi. Hơn nữa từ nãy đến giờ cậu cứ là lạ, nhất định là đang giấu tớ chuyện gì đó. Cậu không đi thì tớ đi sao được? Đi với tớ Đi ”
“Này Cậu đừng có kéo Tớ không đi Đã nói là không đi rồi Muốn đi thì tự đi, buông ra ”
Mạnh Y Nhiên cứ thế bị Khâu Sảng lôi lên lầu, nhân viên phụcvụ trên lầu đã sớm mở sẵn cánh cửa gỗ phòng riêng, làm động tác mời.
Sắc mặt Mạnh Y Nhiên lập tức thay đổi, cô đang định quay sang trừng mắt uy hiếp Khâu Sảng.
“Khâu…”
Nhưng người đàn ông kia đã đứng sẵn ở cửa phòng riêng.
Mạnh Y Nhiên “…”
Khâu Sảng “ ”
Hai người cứng đờ lại tɾong tư thế kéo co kỳ quái.
Mạnh Y Nhiên vừa chạm phải ánh mắt thâm sâu của Chu Bách liền lập tức dời đi, nhưng tɾong lòng cô đã sớm sóng gió cuộn trào.
Khâu Sảng này đúng là khắc tinh của cô mà?
Sao cứ hễ đi với cô ấy là lại xảy ra chuyện chẳng lành vậy?
Còn Khâu Sảng thì lại đang nhìn Chu Bách với ánh mắt tràn đầy chấn̵ động và khó tin.
Cô ấy h0àn toàn không ngờ người đàn ông trước mắt lại chính là người thường xuyên xuấthiện trên các phương tiện truyền thông trung ương.
“Anh, ồ không, ngài… ngài là Chu Bách sao?”
Chu Bách nhẹ gật đầu với gương mặt ngỡ ngàng của Khâu Sảng “Là tôi, vào ngồi đi.”
Khâu Sảng vừa kinh ngạc vừa quay đầu nhìn Mạnh Y Nhiên đang hiện rõ vẻ chột dạ. Cú sốc và cơn tò mò tɾong lòng cô ấy sắp không thể kiềm nén nổi.
Liên tục ra hiệu bằng mắt, nhưng Mạnh Y Nhiên h0àn toàn né tránh ánh mắt đó.
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Qua đây.”
Câu này rõ ràng là nói với Mạnh Y Nhiên, lại còn mang the0 chút thân mật, khiến Khâu Sảng trợn tròn mắt.
Quả nhiên, hai người này có gì đó mờ ám
“Y Nhiên, thì ra cậu quen biết với Chu tiên sinh à, thế sao không nói sớm chứ? Mau đi thôi, Chu tiên sinh mời chúng ta vào ngồi kìa ”
Dứt lời liền nửa kéo nửa đẩy lôi Mạnh Y Nhiên vào phòng riêng.
Nhưng tɾong phòng rõ ràng còn có những người khác.
Có khoảng sáu bảy người, đa phần đều lớn tuổi, chỉ có Chu Bách và một người nữa là còn trẻ.
Mạnh Y Nhiên cứng người lại khi nhìn thấy những người tɾong phòng, bởi từ lúc họ bước vào, ánh mắt của cả bàn tiệc đã đổ dồn về phía hai người.
/1760
|