Nhưng nếu thật như vậy thì càng chứng minh một điềụ
Một người đàn ông chỉ gặp một người phụ nữ hai ba lần mà lại muốn có được bằng mọi cách.
Chứng tỏ người đàn ông đó đã hạ quyết tâm rấtlớn.
Xem ra, lựa chọn của anh không sai.
Cô tiểu thư đang ngồi bên ghế phụ kia không phải người anh ta có thể kiểm soát, cũng không giữ được.
Dù anh ta có thích cũng không đến mức phải tranh g͙iành với người như Chu Bách.
Anh ta đi đến ngày hôm nay cũng không dễ dàng gì, không thể để một người phụ nữ phá hủy tất cả.
Suốt đoạn đường sau đó, cả hai đều không nói gì, như thể đang suy nghĩ chuyện riêng.
Mãi đến khi xe dừng trước cổng nhà họ Mạnh.
Phạm Văn Hiên mở cửa xe cho cô, Mạnh Y Nhiên liếc anh ta một cái không nói gì, định đi vào.
“Y Nhiên.”
Mạnh Y Nhiên quay đầu “Còn chuyện gì à?”
“Tối mai chúng ta cùng ăn tối nhé?”
Mạnh Y Nhiên định từ chối, nhưng nghĩ đến Chu Bách thì lại gật đầụ
“Được, mai anh đến đón em, em vào nhà trước đây, tạm biệt.”
Giọng điệu h0àn toàn ra lệnh và sai bảo.
Phạm Văn Hiên nhìn cô đi vào nhà mới quay đầu lên xe.
Nói thật, tuy anh ta thích vẻ ngoài của Mạnh Y Nhiên, nhưng không thích tính cách quá ma͙nh mẽ của cô, h0àn toàn là kiểu tiểu thư cứng đầụ
Anh ta là người the0 chủ nghĩa đàn ông, thích kiểu dịu dàng và hiểu chuyện hơn.
Nhưng anh ta vẫn phải cảm ơn buổi xem mắt tối qua, mặc kệ vì lý do gì khiến vị tiểu thư này chịu làm bạn gái anh ta.
Nhưng với mối quan hệ này, anh ta có thể nhận được những lợi ích mà người khác không thể.
Một mối quan hệ không có kết quả nhưng đổi lấy lợi ích khả quan, rấtđáng.
Mạnh Y Nhiên về đến nhà, đối mặt với câu hỏi của ba mẹ thì chỉ qua loa vài câu rồi ôm ly nước trở về phòng.
Không lâu sau, cửa phòng bị gõ.
“Ai vậy? Vào đi.”
Thu Ninh bưng ly nước trái cây bước vào, đưa cho cô “Tâm trạng không tốt à?”
Mạnh Y Nhiên gật đầu, uống ly nước cô ấy mang tới.
Thu Ninh ngồi bên mép giường nhìn vẻ mặt uể oải của cô rồi hỏi “Là vì người đàn ông tên Chu Bách kia sao?”
Mạnh Y Nhiên lập tức ngẩng đầu “Chị… Chị biết rồi? Anh em nói với chị à?”
“Ừ, sau khi em đi chị có hỏi anh ấy.”
Mạnh Y Nhiên thở dài, ôm gối vào lòng rồi kể lại chuyện tối nay.
“Tối nay em gặp anh ta, anh ta nói muốn thử hẹn hò với em, nhưng em lấy lý do có bạn trai để từ chối. Hình như anh ta đồng ý rồi.”
“Thế chẳng phải khá tốt sao, vậy còn không vui vì điều gì nữa?”
Mạnh Y Nhiên lắc đầu “Không biết nữa, từ nãy đến giờ mí mắt phải của em cứ giật giật, có cảm giác sắp có chuyện gì đó xảy ra.”
“Em nghĩ nhiều rồi, chắc do gần đây áp lực lớn quá, ngủ một giấc là ổn thôi.”
Hôm sau, sau khi mở mắt, Mạnh Y Nhiên ngồi tựa đầu giường, dụi dụi mắt rồi ngáp một cái.
Nhưng cô phát hiện mí mắt phải vẫn đang giật giật.
“Sao mà vẫn còn giật thế này…”
Đúng lúc đó, cửa phòng đột nhiên bị gõ.
“Nhiên Nhiên, em dậy chưa?”
“Ừm, em vừa dậy, có chuyện gì vậy?”
Thu Ninh đẩy cửa bước vào, sắc mặt hơi kỳ lạ, đứng ở cửa nhìn cô vừa mới tỉnh ngủ.
Mạnh Y Nhiên lại ngáp một cái “Sao vậy, Ninh Ninh?”
Thu Ninh nhìn cô nói “Trong nhà có khách, em có muốn xuống xem không?”
“Hả? Có khách tới? Ai vậy?”
Mạnh Y Nhiên vừa kéo chăn định xuống giường thì nghe thấy Thu Ninh nói “Cô ấy nói mình là thư ký của Chu Bách.”
/1760
|