Bởi vì cô đã cảm nhận được rồi
Vậy nên cô không dám cử động lung tung nữa, sợ sẽ lau súng cướp cò.
Nhưng cô cũng càng ngày càng bất an.
“Chu… Chu tiên sinh…”
“Ừm.”
Chu Bách ôm lấy e0 nhỏ của cô, bật cười trầm thấp “Quả nhiên là vậy.”
Mạnh Y Nhiên không dám hỏi nữa, luôn cảm giác có chuyện chẳng lành.
“Anh có thể để tôi đứng lên trước không? Tôi… Tôi có bạn trai rồi, như vậy thực sự không ổn lắm đâu…”
Chu Bách không thả cô ra mà lại thì thầm bên tai cô.
“Không muốn hỏi tôi nhờ chuyện gì sao?”
Mạnh Y Nhiên rụt cổ lại the0 bản năng.
Cô đâu phải ngốc, cô đã đoán được rồi
“Mạnh tiểu thư thông minh như vậy, chắc đã đoán được rồi. Tôi không có hứng thú với phụ nữ là thật, nhưng có cảm xúc với em cũng là thật.”
Mạnh Y Nhiên run rẩy da đầu, tim đập loạn xạ.
Cô tự nhủ phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.
“V… Vậy anh muốn làm gì?”
Chu Bách không vòng vo mà hỏi thẳng “Muốn thử hẹn hò với tôi không?”
Mạnh Y Nhiên “ ”
Cô hít sâu một hơi, vẫn cố giữ bình tĩnh.
“Chu… Chu tiên sinh, tôi… tôi đã có bạn trai rồi, anh, anh đến muộn rồi, vậy nên có thể thả tôi ra trước không?”
“Nghe luật sư Phạm nói hai người mới gặp nhau lần đầu qua buổi xem mắt tối qua.”
Mạnh Y Nhiên “…”
“Đúng, đúng vậy, nhưng tôi yêu Văn Hiên từ cái nhìn đầu tiên, cho nên… Xuýt…”
Câu sau cô chưa kịp nói hết thì thở hắt ra một tiếng đaụ
“Sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái à?”
Mạnh Y Nhiên nghe vậy liền quay đầu nhìn anh, gương mặt đầy ngỡ ngàng và khó tin.
Không phải do anh vừa nhéo e0 cô sao?
Còn không biết ngại mà mở miệng ra hỏi?
Chu Bách nhếch môi nhìn biểu cảm kinh ngạc của cô “Thử hẹn hò với tôi nhé?”
Mạnh Y Nhiên thực sự ngạc nhiên trước độ trơ trẽn của anh, nghiến răng nhìn anh.
“Không được Làm người phải giữ chữ tín Mua đồ còn phải the0 nguyên tắc đến trước được trước, tôi đã có bạn trai rồi, mong Chu tiên sinh đừng làm khó tôi nữa ”
Chu Bách im lặng tɾong chốc lát, nhưng tɾong khoảng im lặng ngắn ngủi ấy, tim Mạnh Y Nhiên lại bắt đầu đập thình thịch nhanh hơn.
Không biết qua bao lâu, lâu đến mức cô có thể nghe rõ cả tiếng tim mình đập.
“Tim đập nhanh như vậy, em sợ tôi à?”
Mạnh Y Nhiên nghẹn lời, không biết nên trả lời thế nào.
Nói không sợ thì đúng là cô khá căng thẳng thật.
Nói sợ thì cô cũng chẳng làm gì quá đáng, đâu có tội ác tày trời.
Thế nên cô chỉ biết im lặng.
May mà Chu Bách cũng không làm khó cô thêm, buông tay khỏi vòng e0 đang ôm lấy cô.
Cảm nhận được điều đó, Mạnh Y Nhiên lập tức đứng bật dậy, xoay người nhìn anh.
Chu Bách mỉm cười nhìn cô, nói “Em nói đúng, là tôi thất lễ, dọa em sợ rồi, tôi xin lỗi.”
Trái tim Mạnh Y Nhiên như được đặt trở lại đúng chỗ. Vừa rồi tɾong đầu cô đã hiện ra hàng vạn khả năng.
Sợ nhất là kiểu đàn ông dùng thủ đoạn và quyền lực để cưỡng ép.
Quá máu chó.
“Không, không sao, nếu Chu tiên sinh không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép đi trước. Bạn trai tôi còn đang đợi.”
Đúng vậy, câu cuối cùng của cô là cố ý nhấn ma͙nh.
/1760
|