Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1685

/1760


Nghe vậy, cô không kìm được liếc nhìn anh ta. Trong mắt anh ta chỉ là tò mò, không có chút trách móc nào như thể chỉ thuận miệng nói ra.

Nhưng dù cô biết rõ lý do cũng không thể nói.

Anh ta vẫn còn là “công cụ” mà cô cần dùng đấy.

“Ồ? Vị này là?”

Chu Bách quay lại nhìn, thấy hai người bước vào thì đặt tách trà xuống nói.

“Là khách tôi mời tới.”

Phạm Văn Hiên thuộc tuýp người giỏi xử lý quan hệ, dù sao anh ta cũng là một luật sư xuấtsắc.

“Chào Chu tiên sinh, chào các vị lãnh đạo, tôi là Phạm Văn Hiên, là một luật sư, rấtvinh hạnh được gặp các vị.”

Mạnh Y Nhiên như một con rối bị kéo dây, cũng the0 anh ta tiến lên, cắn răng mở miệng chào  “Chào Chu tiên sinh, chào các vị lãnh đạo.”

“Ơ, cô gái này trông quen quá? Hình như từng gặp ở đâu rồi.”

“Đúng rồi, giờ anh nói tôi mới thấy cô ấy rấtquen…”

Mạnh Y Nhiên vừa định giới thiệu thì Phạm Văn Hiên đã lên tiếng thay.

“Đây là bạn gái tôi, Mạnh Y Nhiên, tiểu thư tập đoàn Mạnh thị.”

Cô gật đầu  “Chào các vị, tôi là Mạnh Y Nhiên.”

“Mạnh thị? À đúng rồi, nhớ ra rồi. Tuần trước tôi còn gặp Mạnh tổng, thì ra là em gái cậu ấy. Mau, mời ngồi ”

Dù ở đây, thân phận Mạnh Y Nhiên vẫn đáng được tôn trọng.

Dù gì Mạnh thị cũng là một tɾong những tập đoàn niêm yết hàng đầu Cảng Thành, góp phần không nhỏ cho nền kinh tế thành phố.

“Luật sư Phạm, Mạnh tiểu thư, mời ngồi bên này.”

Mạnh Y Nhiên nhìn sang, trời ơi, đây chẳng phải là người vừa chặn cô ngoài hành lang nhà vệ sinh đó sao?

Hết cách, hai người đành nghe the0 sắp xếp.

Cô ngồi bên phải của Chu Bách, còn anh thì ngồi riêng một chiếc ghế đơn.

Vừa ngồi xuống cô đã cảm thấy bồn chồn không yên.

Tầm mắt lén liếc Chu Bách không biết bao nhiêu lần.

Anh thì vẫn đang trò chuyện cùng các lãnh đạo Cảng Thành.

Hai người họ bị đưa vào rồi gần như bị bỏ quên một bên, không chen nổi vào câu chuyện chính trị.

Mạnh Y Nhiên nhìn tách trà trước mặt, nâng lên uống một ngụm, tɾong lòng âm thầm hối hận vì đã đồng ý tham gia buổi tiệc tối nay cùng Phạm Văn Hiên.

Đúng là ra đường không coi ngày mà 

Vừa đặt tách xuống, người phụ nữ đứng sau lưng cô đã rót đầy lại.

“Mạnh tiểu thư, mời dùng trà.”

Mạnh Y Nhiên  “…”

Khóe miệng hơi co giật, nhưng vẫn gật đầu cảm ơn  “Cảm, cảm ơn…”

Người khác đều phải tự làm, chỉ có cô là ngoại lệ.

Cử chỉ này khiến những người đang trò chuyện cũng bất giác nhìn về phía cô.

Thế là cô trở thành tiêu điểm.

Không phải vì sợ đám đông, chỉ đơn giản là bất an.

“Các người quen nhau à?”

Một câu không đầu không đuôi, nhưng Mạnh Y Nhiên hiểu ngay.

Tim cô đập ma͙nh, vừa định phủ nhận thì Chu Bách đã lên tiếng  “Coi như là quen.”

Mạnh Y Nhiên  “…”

Cô buộc phải quay đầu nhìn anh, mà Chu Bách cũng nhìn lại cô.

Ánh mắt hai người giao nhau, có một loại cảm giác khó tả.

Nhưng cô chắc chắn ánh mắt anh nhìn cô lúc này sâu hơn nhiều so với khi gặp ở sân bay.

Vậy là sao? Cô đã có bạn trai, anh còn muốn khơi lại chuyện cũ?

“Hôm qua gặp ở sân bay, trùng hợp đi cùng chuyến bay.”

“Thì ra là vậy. Nhưng Tiểu Mạnh này…”

Nghe cách xưng hô “Tiểu Mạnh”, khóe mắt cô giật một cái. Đây là lần đầu tiên có người gọi cô như vậy.

Nhưng nhìn cái đầu bóng lưỡng của người nói, thôi thì cô cũng chấp nhận được.


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status