Tim Mạnh Y Nhiên chợt thắt lại, nhưng trên mặt vẫn tỏ vẻ khó hiểu quay lại nhìn.
“Cô là ai?”
“Mạnh tiểu thư, tiên sinh chúng tôi muốn mời cô một lát.”
Tim Mạnh Y Nhiên bắt đầu đập thình thịch, không tự chủ siết chặt lấy váy bên sườn “Tiên sinh các cô là ai? Tôi quen không?”
Dù cô biết rõ không thể giả vờ không biết, nhưng vẫn cố thử một phen, nhỡ đâu?
“Tiên sinh chúng tôi họ Chu, tên Chu Bách.”
Mạnh Y Nhiên “…”
Được rồi, hy vọng tɾong lòng h0àn toàn dập tắt.
Cô cố gượng cười “Hình như tôi không quen với Chu tiên sinh, không rõ anh ấy tìm tôi có việc gì?”
“Mạnh tiểu thư, mời cô the0 tôi.”
Mạnh Y Nhiên cười như không cười “Xin lỗi nhé, bạn trai tôi vẫn đang đợi, thực sự không tiện cho lắm.”
Nói xong cô xoay người bước nhanh như bị ma đuổi.
Người phụ nữ kia thấy cô từ chối cũng không ngăn lại, vì không nhận được lệnh bắt buộc phải đưa người về. Nếu cô thực sự không muốn thì thôi vậy.
Mạnh Y Nhiên nhanh chóng quay lại tìm Phạm Văn Hiên.
“Văn Hiên.”
Phạm Văn Hiên thấy cô đi tới thì hỏi “Y Nhiên, sao vậy?”
Giờ thì Mạnh Y Nhiên đã gần như chắc chắn Chu Bách thật sự đến vì cô. Lại còn cử người tới mời.
Chỗ này không thể ở lâụ
“Chuyện là tôi đột nhiên nhớ…”
Cô vốn định nói mình có việc gấp phải đi.
“Luật sư Phạm phải không?”
Phạm Văn Hiên quay đầu lại “Phải, anh là?”
“Chu tiên sinh mời luật sư Phạm gặp mặt một chút, không biết bây giờ có tiện không?”
Phạm Văn Hiên hơi sững người, sau đó gật đầu” “Tất nhiên là tiện.”
Mạnh Y Nhiên “…”
Không trốn được rồi phải không?
Người đó làm động tác mời.
Phạm Văn Hiên quay đầu nhìn cô.
Cô lập tức buông tay anh ta ra “Không sao, anh cứ đi trước đi, em cũng có việc…”
“Luật sư Phạm, Chu tiên sinh nói có thể đưa bạn gái anh đi cùng.”
Ánh mắt Phạm Văn Hiên lóe lên, liếc nhìn gương mặt bỗng cứng đờ của Mạnh Y Nhiên.
Trong đầu anh ta xoay chuyển rấtnhanh, nhưng ngoài mặt không biểu hiện gì.
Một luật sư giỏi nhất định phải nhạy bén và tinh tế.
“Y Nhiên, Chu tiên sinh đã mời rồi, chúng ta cũng nên nể mặt, hay là cùng qua chào hỏi nhé?”
Mạnh Y Nhiên gượng cười, cô còn có thể nói gì nữa?
Rõ ràng là mời cô không được, liền mời luôn cả bạn trai cô.
Nếu cô lại không biết điều từ chối, liệu lát nữa có người trực tiếp cưỡng chế “mời” cô đi luôn không?
Vậy thì mất mặt lắm, mà cô đâu thể mất mặt như thế ở Cảng Thành, cô còn phải tiếp tục lăn lộn ở đây mà
Cô cười gượng “Được thôi.”
Phạm Văn Hiên mỉm cười, đưa tay ra để cô khoác vào.
Mạnh Y Nhiên âm thầm thở dài, khoác tay anh ta đi the0.
Cánh cửa mở ra, bên tɾong không chỉ có mình Chu Bách mà còn có vài người khác.
Phạm Văn Hiên liếc mắt liền thì thầm với cô “Đây đều là quan chức cấp cao của Cảnh Thành, chắc em nhận ra nhỉ?”
Dù không hay xem tin tức, nhưng mấy gương mặt này cô vẫn nhận ra.
Cô khẽ gật đầụ
“Chỉ là không biết Chu tiên sinh mời một luật sư nhỏ như anh lên đây làm gì?”
Mạnh Y Nhiên “…”
/1760
|