“Đã quyết định hẹn hò thử rồi thì cũng xem như là bạn trai bạn gái, gọi tôi là Mạnh tiểu thư chẳng phải xa cách quá sao?”
Phạm Văn Hiên hơi khựng lại rồi gọi cô “Y Nhiên?”
“Vậy tôi gọi anh là Văn Hiên được chứ?”
“Dĩ nhiên là được.”
Mạnh Y Nhiên liếc mắt nhìn camera an ninh trước cổng, sau đó chủ động ôm nhẹ Phạm Văn Hiên một cái.
“Tạm biệt, lái xe cẩn thận nhé, chúng ta liên lạc saụ”
Cái ôm rấtnhẹ, rút ra cũng rấtnhanh, căn bản không cho anh ta cơ hội phản ứng.
Anh ta mỉm cười gật đầu “Được.”
Mạnh Y Nhiên vẫy tay rồi xoay người bước tới máy nhận diện khuôn mặt, mở cổng bước vào nhà.
Phạm Văn Hiên nhìn cánh cổng đïện tử chầm chậm khép lại, ánh mắt quét qua một vòng rồi đẩy gọng kính, quay lại xe.
Anh ta mở WeChat, vào trang cá nhân của Mạnh Y Nhiên xem vòng bạn bè.
Quả nhiên là một tiểu thư muôn màu muôn vẻ.
Ăn, chơi, tiêu xài không gì không biết.
Nhưng diễn biến tối nay quả thật khiến người ta bất ngờ.
Xem ra vị tiểu thư này đang muốn tìm một người đàn ông nâng niu mình.
Còn mấy cậu ấm môn đăng hộ đối kia, ai chẳng là công tử phong lưu?
Nếu cô đã chọn anh ta, anh ta sẽ không để cô thất vọng.
Phụ nữ, những năm trước anh ta đã chơi đủ rồi.
Giờ thứ anh ta muốn là sự nghiệp, là quyền lực.
Anh sẽ khiến vị đại tiểu thư này hài lòng.
Mạnh Y Nhiên vừa vào biệt thự đã bị gọi ra ngồi xuống sofa.
“Thế nào rồi?”
Cô quăng túi xách lên sofa, gật đầu “Tối nay người này cũng khá được, tụi con quyết định thử hẹn hò rồi.”
Câu này khiến vợ chồng nhà họ Mạnh đều quay sang nhìn cô, mặt đầy kinh ngạc.
Ngay cả Thu Ninh cũng sững sờ, lập tức quay đầu nhìn cô “Nhiên Nhiên, nhanh vậy à?”
“Tính em vốn dĩ như thế mà, làm việc dứt khoát, không dây dưa.”
Nhưng Mạnh Hạo Nhiên đột nhiên nhìn cô chằm chằm.
Mạnh Y Nhiên lập tức né tránh ánh mắt ấy, không dám đối mặt.
Cô có thể qua mắt người nhà khác, nhưng có vẻ không giấu được anh trai mình.
“Vậy, vậy em nói xem, vị luật sư Phạm kia có điểm gì khiến em vừa mắt?”
Những cô không cần nghĩ, nói ra như thể đã chuẩn bị sẵn.
“Gia cảnh bình thường, năng lực nổi bật, ngoại hình hợp mắt, sau này ở bên nhau nhất định sẽ cưng chiều em hết mực, tuyệt đối không dám để em chịu ấm ức, vậy đủ chưa?”
Thu Ninh chớp chớp mắt, không nói gì.
Mẹ Mạnh thì thở phào “Sao? Con còn sợ bị bắt nạt khi tìm người môn đăng hộ đối à?”
“Thì ai biết được? Có khả năng lắm chứ. Liên hôn vốn dĩ chẳng có tình cảm gì, lỡ đâu gia đình anh ta ngoài thì giăng đèn kết hoa, tɾong thì cắm cờ tùm lum thì sao? Ba mẹ đừng nói là không có khả năng đó nhé ”
Vợ chồng họ nhìn nhau không nói gì, vì thật ra hầu hết các cuộc hôn nhân liên hôn đều như vậy.
“Con gái của ba mẹ không chịu được chút xíu uất ức nào đâu, mà xung quanh con toàn là những cặp yêu nhau rồi thành đôi, sống hạnh phúc. Tại sao con lại phải gả cho một người không yêu con, không thương con chứ?”
Mẹ Mạnh bị cô nói cho cứng họng, không thể phản bác vì đúng là sự thật.
“Ngay cả anh con và Ninh Ninh còn yêu thương nhau như vậy, chẳng lẽ ba mẹ muốn con bước vào nấm mồ của hôn nhân chỉ vì kết hôn?”
“Ôi, được rồi được rồi, đừng nói mấy cái nấm mồ nấm miếc nghe không may chút nào, nếu con thấy được thì cứ nghiêm túc với cậu luật sư Phạm kia đi.”
Mạnh Y Nhiên đứng dậy khỏi sofa “Con biết rồi, cho nên mẹ yêu quý của con, có thể khôi phụcthẻ tín dụng͟͟ của con chưa? Suốt ngày để con tiêu tiền của Thiển Thiển quài, ba mẹ không thấy ngại hả?”
“Hừ, con còn không biết ngại thì ba mẹ ngại cái gì?”
Mạnh Y Nhiên bĩu môi “Không nói với ba mẹ nữa, con lên phòng đây.”
Vậy là cả nhà cứ thế nhìn cô bước lên lầụ
Thu Ninh chớp mắt, quay sang kéo tay áo Mạnh Hạo Nhiên, nhỏ giọng hỏi “Cô ấy sao vậy? Em thấy không bình thường chút nào…”
Mạnh Hạo Nhiên nhìn vợ, xoa đầu cô “Không sao, anh biết tɾong lòng nó nghĩ gì.”
Thu Ninh mở to mắt, quả nhiên có vấn đề.
Nhưng cô không biểu hiện ra ngoài, chỉ gật đầu, để mặc anh nhẹ nhàng ấn đầu cô lên vai mình.
/1760
|