Nhưng khi cô thấy đoạn vide0 tɾong đïện thoại Chu Chính, cô cảm giác như bị sét đánh ngang đầụ
Bà cụ chỉ liếc nhìn một cái liền vội quay đi, xua tay liên tục “Ôi chao, tắt đi, mau tắt đi ”
Kiều Nhã Tư “ ”
“Ơ này anh bị bệnh à? Anh lắp camera ghi lại hành trình tɾong xe cũng thôi đi, sao lại còn lắp cả camera giám sát nữa chứ?”
Cả khuôn mặt Kiều Nhã Tư đỏ bừng, đoạn vide0 mà Chu Chính vừa mở là lúc cô say rượu lần trước.
Chính là cảnh cô ghế lái để sàm sỡ anh.
Cô thẹn quá hóa giận, trừng mắt nhìn Chu Chính, nghiến răng nói “Anh tải cái vide0 này làm gì hả?”
Liếc thấy vẻ mặt muốn nói lại thôi của bà ngoại, Kiều Nhã Tư lập tức giải thích “Bà ngoại, không phải như bà nghĩ đâu, không phải như vậy, cháu… Hôm đó cháu uống nhiều quá, không phải cố ý đâu ạ ”
“Uống say rồi giở trò lưu manh thì không phạm pháp ư?” Chu Chính lạnh nhạt nói một câụ
Lông mày Kiều Nhã Tư giật liên hồi, quay đầu trừng mắt giận dữ với anh, chẳng hề sợ hãi.
“Anh câm miệng được không?”
Bà ngoại hơi ngạc nhiên nhìn cảnh tượng trước mặt, ánh mắt di chuyển qua lại giữa hai người.
Chu Chính thì ung dung thản nhiên, bình tĩnh như thường, h0àn toàn không bị ảnh hưởng gì.
“Em muốn quỵt hay muốn phủ nhận đây?”
“Tôi ” Bây giờ Kiều Nhã Tư chỉ muốn đấm bể đầu anh
Chu Chính nhướng mày “Hửm?”
“Tôi…”
Quả thật Kiều Nhã Tư không có can đảm nói mình không làm chuyện đó
Bởi vì thực sự tɾong lòng cô vẫn luôn có ý định quyến rũ anh, để anh mê muội vì sắc rồi đứng về phía mình.
Vì vậy, đối diện với lời chất vấn nhẹ nhàng của Chu Chính, cô không thể phản bác được.
Chỉ đành nghiến răng nói “Dù sao tôi và anh cũng không phải kiểu quan hệ đó ”
Sau đó cô lại quay sang giải thích với bà ngoại “Bà ngoại, bà nhất định phải tin cháu, người tɾong vide0 đó… Đúng là cháu uống hơi nhiều, chắc do cháu tưởng anh ta là bạn trai người mẫu của cháu bên nước M ”
Chỉ là lời này vừa dứt, bầu không khí có phần kỳ lạ.
“Em có bạn trai bên nước M rồi?”
Lúc này Kiều Nhã Tư không dám nhìn sắc mặt của Chu Chính, nhưng cô vẫn gật đầụ
“Tất nhiên là có rồi ”
Ngay cả Kiều Oanh cũng cử người the0 dõi từng hành động của cô, huống gì là một người thâm sâu khó lường, giỏi tính toán như Chu Chính.
Cô sống thế nào ở nước M, chắc chắn anh biết rõ.
Đã vậy thì cô cũng chẳng cần giấu giếm gì nữa, không cần thiết.
“Chuyện này…” Bà cụ do dự nhìn hai người.
Tuy đã lớn tuổi nhưng bà vẫn thấy rấtrõ.
A Chính có một sự nuông chiều rõ rệt với cô cháu gái này, hơn nữa từ nội dung cuộc trò chuyện vừa rồi có thể thấy.
Nó đã quyết tâm phải có được Tư Tư rồi.
Bà ngoại nhìn cháu gái, lặng lẽ thở dài.
Bà g͙ià rồi, cũng không còn đủ sức để quản nữa.
Dù có muốn cũng lực bất tòng tâm.
Có người không chịu buông tay, bà còn làm gì được?
Bà cũng chỉ còn sống được vài năm nữa thôi.
Tư Tư một mình gánh vác cả nhà họ Kiều, thực ra bà vẫn chưa yên tâm, con bé cần một chỗ dựa vững chắc phía saụ
Nhưng chỗ dựa đó phải thật lòng đối đãi với nó mới được, chứ không phải vì tiền tài của nhà họ Kiềụ
Mà người như vậy, thật sự rấtkhó tìm.
Nhưng bà lại tin Chu Chính có thể làm được. Nếu giao cháu gái cho Chu Chính, bà sẽ yên tâm.
Từ những bước đi tính toán đầu tiên của Chu Chính, bà đã biết Tư Tư không thể thoát khỏi lòng bàn tay nó rồi.
“Không còn sớm nữa, bà nên nghỉ ngơi đi ạ.”
Chu Chính bỗng mở miệng nhắc nhở.
Kiều Nhã Tư lập tức mở to mắt đầy kinh ngạc, không dám tin mà trừng mắt nhìn anh.
/1760
|