Nếu chỉ có mình nó, có lẽ cô thật sự sẽ ở lại lâu thêm một chút.
Nhưng hiện tại thì không được.
Vì vậy cô xoa đầu cậu bé, nói “Không được đâu, hôm nay muộn quá rồi, chị phải về nhà thôi. Hay là em the0 chị về nhé?”
Cậu bé chớp mắt hỏi “Về nhà bà ngoại ạ?”
“Đúng vậy ”
“Mẹ có ở nhà không ạ?”
Vừa nghe cậu hỏi như vậy, Kiều Nhã Tư liền lập tức hối hận vì mình đã nhiều lời. Đáng lẽ cô không nên hỏi nó câu đó
Giờ thì cô thật sự không biết nên làm sao, nhất là khi trước mặt còn có người nhà họ Chụ
Cô đành nhìn về phía Chu Chính, nhíu mày một cách khó xử.
Chu Chính dường như khẽ cong khóe môi, bước tới ôm con trai lên, khẽ nói “Được rồi, đừng làm phiền người ta nữa.”
Được ba ôm vào lòng, Chu Thừa Nghiệp vẫn rấtvui vì thường ngày Chu Chính quá bận, hiếm khi có thời gian chơi với cậụ
Cũng rấtít khi ôm cậu như thế này, cho nên nhất thời cậu cũng quên mất Kiều Nhã Tư.
Thấy vậy, Kiều Nhã Tư thở phào nhẹ nhõm, rồi nhìn về phía hai vợ chồng trên ghế sofa, khẽ gật đầu chào “Vậy tôi không làm phiền nữa, tôi về trước. Tạm biệt.”
Nói xong, cô quay người đi về phía cửa, thay g͙iày, cầm chìa khóa xe và áo khoác trên tủ rồi rời khỏi căn hộ.
Sau khi Kiều Nhã Tư rời đi, hai vợ chồng nhà họ Chu mới đồng loạt nhìn về phía Chu Chính.
“Thừa Nghiệp, lần đầu đến nhà ba, cháu không muốn đi quanh xem thử sao?”
“Muốn ạ ”
“Vậy thì ngoan ngoãn tự đi chơi một lát nhé, ông bà có chuyện muốn nói với ba cháụ”
“Dạ vâng ”
Chu Thừa Nghiệp từ lòng Chu Chính nhảy xuống, chạy thẳng lên tầng hai, vì vừa nãy cậu thấy Kiều Nhã Tư đi xuống từ đó.
Nhưng Chu Chính vẫn dặn thêm một câu “Không được tùy tiện nghịch lung tung, coi chừng bị thương.”
Chu Thừa Nghiệp rấtnghe lời, còn ngoan hơn cả những bé trai bình thường khác.
Có lẽ là do ảnh hưởng từ môi trường gia đình.
“Con biết rồi ba, con sẽ không đụng vào gì đâu ạ.”
Sau khi cậu bé lên tầng, bà Chu mới hỏi “A Chính, mẹ hỏi con, con và con bé nhà họ Kiều rốt cuộc bây giờ là quan hệ gì?”
Chu Chính đút tay vào túi, thản nhiên đáp “Bây giờ thì không có quan hệ gì.”
Bà Chu nghe xong liền nhíu mày “Gì mà gọi là bây giờ không có? Chẳng lẽ sau này lại có à?”
“Chu Chính, con tuổi cũng không còn nhỏ nữa, đã lập gia đình, cũng đã có sự nghiệp. Giờ Thừa Nghiệp cũng lớn thế này rồi, con đừng làm ra chuyện gì hồ đồ ”
Chu Chính cứ như không hiểu lời ẩn ý của bà, còn khiêm tốn hỏi lại “Mẹ nói chuyện hồ đồ là chỉ chuyện gì?”
Sắc mặt ông Chu lập tức sa sầm, ông không thể không nhận ra con trai mình đang cố tình giả ngụ
Nếu nó thật sự ngốc như vậy, không có mắt nhìn người thì đã chẳng thể ngồi đến được vị trí hôm nay.
“Con đừng có giả bộ với ba Con biết rõ ba mẹ đang nói gì ”
“Con không biết.” Chu Chính vẫn điềm đạm nói.
Ông Chu đen mặt đứng phắt dậy từ ghế sofa, trán nổi gân xanh, chỉ vào gương mặt điềm tĩnh của con trai mà quát “Ý con là gì? Con định tiếp tục dây dưa với con bé họ Kiều kia à? Con có biết hai đứa là mối quan hệ thế nào không? Con có biết mình đang làm gì không?”
“Chuyện đã làm rồi, nghĩ nhiều vậy còn có ích gì?”
Lúc này đến cả sắc mặt bà Chu cũng thay đổi “A Chính, chuyện đó là ngoài ý muốn, cả hai bên đều không mong muốn, nhưng có những chuyện nếu đã sai một lần thì không thể sai thêm lần nữa, con hiểu không?”
Chu Chính không nói gì, ngược lại ông Chu hừ lạnh một tiếng.
“Ba thấy con càng ngày càng hồ đồ, chuyện gì cũng dám làm Dạo này đïện thoại ba gần như bị gọi cháy máy, còn con thì trốn ở đây an nhàn, đúng là hiếu thảo quá nhỉ ”
Bà Chu vỗ vỗ tay ông, rồi tiếp tục khuyên con bằng giọng nghiêm túc “A Chính, con hiểu ý mẹ chứ? Sau này hãy giữ khoảng cách với con bé đó một chút, đừng để có tin đồn gì không hay, ba mẹ chịu không nổi cú sốc nào nữa đâụ Con hiểu ý mẹ không?”
Chu Chính yên lặng nghe xong mới lạnh nhạt hỏi lại “Vậy ý của ba mẹ là muốn con làm một người đàn ông ăn xong chùi mép, không có trách nhiệm?”
Hai ông bà lập tức á khẩụ
“Bọn ta có ý đó à? Con đã vì nó mà từ chức, cũng đã đưa Kiều Oanh vào tù rồi, chẳng lẽ những điều đó còn chưa đủ để bù đắp cho lỗi lầm năm năm trước à? Con định hủy hoại cả danh tiếng của mình mới vừa lòng sao?”
Ông Chu lạnh mặt nói “Nói tóm lại Chu Chính, cho dù con đã ly hôn với Kiều Oanh, sau này dù có tìm ai khác thì người đó tuyệt đối không thể là con bé nhà họ Kiềụ Ba mẹ không đồng ý cho hai đứa tiếp tục dây dưa không rõ ràng ”
Bà Chu cũng gật đầu phụ họa “A Chính, giữa hai đứa thật sự cách biệt quá lớn, không hợp nhau đâụ”
Chu Chính nhìn hai người rồi nói “Chờ một lát.”
“Con định làm gì?”
“Đi lấy đồ tɾong thư phòng.” Nói xong anh quay người vào tɾong.
Hai vợ chồng nhìn nhau đầy nghi ngờ.
/1760
|