Ly Hôn Và Nước Mắt Sau Chiến Tranh Lạnh

Chương 1605

/1760


Anh vừa nói gì vậy?

“Anh… anh đang đùa với tôi đúng không?”

Chu Chính nhướng nhẹ mày  “Tôi có sao?”

Kiều Nhã Tư  “…”

Anh không đùa á?

Vẻ mặt của Kiều Nhã Tư vô cùng phức tạp khi nhìn anh, cô đánh giá anh từ trên xuống dưới rồi nói  “Không phải anh đổi phong cách ăn mặc rồi đổi luôn cả con người bên tɾong đấy chứ?”

Hay là bộ đồ công chức đó đã phong ấn anh, bây giờ phong ấn giải trừ nên mới hiện nguyên hình?

Không thể nào?

Kiều Nhã Tư quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện lộ trình không đúng nên lại quay đầu nhìn anh.

“Anh định đưa tôi đi đâu?”

“Về nhà họ Chụ”

“Hả?” Vẻ mặt Kiều Nhã Tư nhìn anh đầy nghi hoặc  “Về nhà họ Chu? Ơ này, anh đưa tôi đến đó làm gì? Tôi định đến đồn cảnh sát báo án mà…”

Nhắc đến báo án mới xem như nhắc đến chính sự.

Vẻ mặt cô thay đổi hẳn, lông mày khẽ nhíu lại, ánh mắt càng thêm nghiêm túc nhìn chằm chằm anh.

Nói chuyện với anh lâu như vậy suýt chút nữa cô đã quên mất chuyện quan trọng của mình.

“Kiều Oanh đâu? Anh giấu cô ta ở đâu? Một tháng đã qua rồi, anh không định nuốt lời đấy chứ?”

Chu Chính nhìn dáng vẻ đề phòng của cô, thấp giọng hỏi lại  “Tôi từng lừa em sao?”

Kiều Nhã Tư  “…” Hình như chưa từng.

“Vậy nên rốt cuộc anh định làm gì? Tại sao lại đưa tôi về nhà họ Chu? Anh muốn về nhà thì tự về đi, nói cho tôi biết Kiều Oanh ở đâu là được, chuyện của tôi tôi tự mình giải quyết.”

“Đừng vội, cứ về cùng tôi trước đã.” Chu Chính nhẹ giọng trấn an.

Kiều Nhã Tư cau mày, vẻ mặt khó hiểu  “Không phải là vấn đề vội hay không, mà là tại sao anh lại đưa tôi về nhà anh? Liên quan gì đến tôi chứ?”

Chu Chính lại liếc cô một cái đầy ẩn ý, không trả lời.

Cái ánh mắt sâu không lường được đó khiến Kiều Nhã Tư ngớ người.

Cô trừng mắt nhìn rồi chỉ vào mình.

“Không phải chứ, không lẽ chuyện này có liên quan đến tôi?”

“Gần đến rồi.”

Kiều Nhã Tư há miệng, quay đầu nhìn ra ngoài, quả thật sắp đến rồi.

Cô chỉ đến nhà chính của nhà họ Chu một lần duy nhất, chính là ngày họ kết hôn năm đó.

Xe vừa vào sân, còn chưa kịp dừng hẳn thì người tɾong biệt thự đã không ngồi yên mà đi ra.

Kiều Nhã Tư ngẩng đầu nhìn rồi thu lại ánh mắt, quay sang nhìn Chu Chính bên cạnh.

“Anh từ chức mà không bàn bạc với người nhà à?”

“Ừ.” Chu Chính trả lời dứt khoát.

“Vậy lát nữa chắc anh sẽ bị mắng nhỉ? Anh gọi tôi tới không phải là để lấy tôi ra làm lá chắn đấy chứ?”

Chu Chính tháo dây an toàn, liếc nhìn cô như thể khẽ cười  “Ý tưởng hay đấy.”

Kiều Nhã Tư  “???”

Cô trơ mắt nhìn Chu Chính đẩy cửa xe, cô bặm môi tháo dây an toàn rồi cũng bước xuống.

Vợ chồng nhà họ Chu khi thấy Kiều Nhã Tư bước xuống từ xe thì vẻ mặt lập tức trở nên phức tạp.

Chu Chính bước đến gần, bình tĩnh lên tiếng  “Ba, mẹ.”

Hai người đánh giá anh từ đầu đến chân, bà Chu như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, còn ông Chu thì mặt lạnh như tiền, chỉ vào mũi anh quát.

“The0 tôi vào tɾong ”

Chu Chính không đổi sắc mặt, bình tĩnh như thường.

Bà Chu nhìn con trai rồi lại nhìn Kiều Nhã Tư phía sau, cau mày cũng quay người vào biệt thự.

Kiều Nhã Tư lúc này mới từ từ bước tới đứng bên cạnh anh  “Hiếm thấy thật đấy, anh mà cũng có lúc bị người khác chỉ vào mặt mắng à?”

Chu Chính liếc sang nhìn cô, bình tĩnh nói  “Chỉ có ông ấy thôi.”

Kiều Nhã Tư không nhịn được cong khóe môi.

Chu Chính thu lại ánh mắt, khẽ nói  “Vào thôi.”


/1760

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status