“Cô bé, cháu có gan đấy, giống ông ngoại cháụ”
Kiều Nhã Tư cười nhạt “Ông Chu, ông nói sai rồi, tôi không giống ông ta. Ít nhất tôi không mù quáng, nhưng có vài người lại quá mù quáng, bị một người độc ác nham hiểm như Kiều Oanh lừa hết năm này qua năm khác.”
Lý Vi nhắm mắt lại, thả lỏng vai. Câu nói đó cũng coi như đã mắng cả hai vợ chồng ông bà Chu rồi.
Biểu cảm của hai người đúng là có chút lúng túng và khó xử, bởi vì những lời của Kiều Nhã Tư không sai.
Việc để Kiều Oanh gả vào nhà họ Chu cũng là do họ nhìn người không chuẩn.
Bà Chu bị một hậu bối dồn ép tới mức này, đúng là không thể nuốt trôi cơn giận.
“Chẳng phải cô ta là do nhà họ Kiều các người đưa vào nhà sao?”
“Đúng vậy, nên việc con gái mà bà ngoại tôi chính tay nuôi nấng lại suýt nữa hại chết bà, nói ông tôi mù mắt, mù cả tim cũng không sai mà?”
Hai vợ chồng “…”
Đứa nhỏ này ăn thuốc súng à?
Lý Vi thật sự không nhịn được nữa, đưa tay xoa trán. Tốt lắm, đây chính là kiểu công bằng giết sach tất cả, không phân biệt địch ta, xả súng loạn xạ.
Bà Chu bị cô nói đến nghẹn lời một lúc lâu không nói ra được câu nào.
Kiều Nhã Tư cũng không muốn cãi nhau với họ nên tiếp tục nói.
“Các người bảo tôi giao Kiều Oanh ra nhưng tôi không thể. Cô ta được con trai các người giấu đi rồi, tôi cũng đang đi tìm.”
“Gì chứ?” Bà Chu nghe vậy liền kinh ngạc “Cháu nói thật sao?”
“Tất nhiên, nếu không thì các người nghĩ vì sao đến giờ tôi vẫn chưa tố cáo Kiều Oanh tội giết người?”
Bà Chu nhíu mày nhìn sang chồng, hạ giọng nói “Chuyện gì thế này? A Chính định làm gì? Sao lại phải giấu người đi? Chẳng lẽ nó muốn bảo vệ Kiều Oanh?”
Người đàn ông không nói gì, hình như cũng đang cân nhắc khả năng đó.
Kiều Nhã Tư liếc nhìn vẻ mặt của hai người rồi lại nhìn đồng hồ, nói.
“Tôi xem tin tức sáng nay rồi. Giờ tôi h0àn toàn có thể cáo buộc con trai các người lợi dụng͟͟ chức quyền mưu lợi cá nhân, bây giờ lại vì một kẻ giết người mà từ bỏ tiền đồ, mang the0 Kiều Oanh trốn chạy khắp nơi.”
Lý Vi “…” Xin hỏi đây là đang nói thật hay nói đùa vậy?
Nhưng hiển nhiên, hai vợ chồng nhà họ Chu có vẻ tin lời cô nói thật.
Lý Vi “…”
Kiều Nhã Tư nhún vai, giang tay ra.
“Vậy nên hai người không nên đến tìm tôi, mà nên đi tìm con trai yêu quý của mình, hỏi xem rốt cuộc anh ta đang định làm gì. Ngày mai, nếu đến ngày mai mà họ vẫn không có tin tức gì, tôi sẽ mang bằng chứng đến thẳng đồn cảnh sát lập hồ sơ điều tra. Đến lúc đó, thanh danh của nhà họ Chu sẽ không còn nằm tɾong phạm vi tôi quan tâm nữa, dù sao thì tôi cũng đã cho thời gian và cơ hội rồi.”
Hai vợ chồng liếc nhìn nhau, cuối cùng dứt khoát đứng dậy rời khỏi nhà họ Kiềụ
Lúc này Lý Vi mới quay sang nhìn cô, hỏi “Vừa rồi cô cố ý nói vậy à?”
Kiều Nhã Tư khẽ cười, nghiêng đầu nhìn cô ấy “Ai biết được? Có khi đúng là tôi nghĩ vậy thật đấy.”
“Nhưng câu cuối cùng thì là thật. Ngày mai tôi sẽ mang bằng chứng đến đồn cảnh sát.”
Lý Vi nghe vậy liền cau mày “Nhưng mà…”
“Không có nhưng nhị gì cả. Anh ta nói cho anh ta một tháng, tôi đã cho rồi. Hôm nay coi như là phần lãi tôi tặng thêm, ngày mai tôi sẽ đến đồn cảnh sát lập án.”
Nói xong, cô đứng dậy định lên lầu thì đột nhiên nhớ ra điều gì đó nên dừng lại.
“À đúng rồi, chuyện năm năm trước tôi bị Kiều Oanh hạ thuốc, cô đã nói ra chưa?”
Lý Vi gật đầu “Nói rồi.”
Kiều Nhã Tư nhướng mày “Nói hết chưa?”
“Chưa.”
Hiểu rồi, tức là chưa nói đến Chu Chính.
“Ở lại ăn cơm tối đi, ăn xong hãy về. Dạo này tôi ăn một mình thấy khá buồn ċһán.”
Nói rồi cô quay người lên lầu “Tôi đi thay đồ rồi xuống ngay.”
Lý Vi nhìn bóng lưng cô khuất dần trên cầu thang, lúc này mới lấy đïện thoại ra gọi.
“A lô? Thư ký Lý đây.”
“Rốt cuộc bao giờ các người mới về?”
“Thư ký Lý…”
“Thư ký Dư, ông bà Chu vừa rời khỏi nhà họ Kiều, tôi cũng đã báo cáo đầy đủ. Ngoài ra, ngày mai Kiều tổng sẽ mang chứng cứ đến đồn cảnh sát báo án lập hồ sơ. Có về hay không thì tự các người quyết định ”
Nói xong, Lý Vi cúp máy.
Trên lầu, Kiều Nhã Tư tựa người vào tường nghe được lời cô ấy nói, lúc này mới chậm rãi nở nụ cười, quay người trở lại phòng.
Sáng hôm sau, Kiều Nhã Tư mang the0 tài liệu và chứng cứ đã chuẩn bị sẵn xuống lầụ
Lý Vi đã đến từ sớm. Cô ấy cũng là người bị hại nên sẽ đi cùng Kiều Nhã Tư đến đồn cảnh sát.
/1760
|