“Nếu trong đầu cô không phải toàn là nước, thì nên hiểu thế nào là biết điều đúng lúc. Nhưng với IQ của cô, chắc là không hiểu nổi mấy vấn đề sâu xa thế đâụ Tốt nhất là nên biết điểm dừng đi, nếu không chuyện cô vừa về nước đã quyến rũ đàn ông có vợ làm tiểu tam, tôi đảm bảo chưa tới hai ngày sẽ lan truyền đến từng ngõ ngách đấy.”
Thẩm Tư Ninh cúi đầu nhìn Nguyễn Thanh Thanh, rút điện thoại ra chụp tách một cái vào mặt cô ta.
“Ví dụ như tiểu tam bị đánh trước cửa Cục dân chính, chắc sẽ rất hot đấy.”
Nguyễn Thanh Thanh hét lên một tiếng, vội vã lấy tay che mặt.
Đợi đến khi thấy Thẩm Tư Ninh lật điện thoại lại thì cô ta mới phát hiện màn hình vẫn đen sì.
“Đừng sợ, tôi sẽ không bao giờ để mấy tấm ảnh ghê tởm trong điện thoại mình đâu, tôi bị bệnh sạch sẽ.”
Nguyễn Thanh Thanh vừa mới thở phào, thì nghe Thẩm Tư Ninh thong thả nói tiếp “Yên tâm, ở đây có camera giám sát, quay rất rõ, sao chép ra cũng dễ thôi.”
Cuối cùng, tâm lý Nguyễn Thanh Thanh cũng sụp đổ trước những cú sốc liên tiếp như vậy.
“Cô đừng có vu oan giá họa Tôi với A Thần trong sáng ”
Dù rất muốn nhào tới cào nát mặt người phụ nữ ngang ngược kia, nhưng cô ta chỉ có thể nhẫn nhịn, mắt đỏ hoe quay sang Mạnh Tư Thần.
“Cho dù em có sai cỡ nào đi nữa, thì cô ấy cũng không thể hủy hoại danh tiếng em như vậy.”
“Cô ấy đánh em để hả giận thì thôi đi, còn lấy chuyện đó ra uy hiếp người khác như vậy nữa.”
Mạnh Tư Thần nhìn thấy đôi mắt long lanh ánh nước đầy uất ức của Nguyễn Thanh Thanh, trái tim lập tức mềm nhũn.
Anh ta cau mày nhìn về phía Thẩm Tư Ninh “Nếu cô có gì không hài lòng thì trút lên tôi, cần gì làm khó Thanh Thanh? Thật không hiểu khi đó ông nội làm sao lại coi trọng một người đàn bà chua ngoa như cô, trước mặt thì một kiểu, sau lưng thì…”
Kết quả còn chưa nói xong, anh ta cũng bị ăn một cái tát.
Bốp
Cơ thể Mạnh Tư Thần loạng choạng lùi mấy bước, nửa bên mặt lập tức sưng vù. Hai người một má trái một má phải, trông thật xứng đôi vừa lứa.
Anh ta vẫn chưa kịp phản ứng, cực kì kinh ngạc nhìn Thẩm Tư Ninh “Cô…”
“Cái tát này, coi như giữa chúng ta không ai nợ ai.” Thẩm Tư Ninh bình tĩnh đến lạ thường, lấy khăn giấy ra cẩn thận lau sạch từng ngón tay của mình “Chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”
Mạnh Tư Thần không thể tin nổi, nghiến răng nghiến lợi nói “Thẩm Tư Ninh Cô điên rồi sao?”
Nguyễn Thanh Thanh cũng kinh ngạc không kém. Người phụ nữ này đúng là điên thật rồi, lại có thể làm ra chuyện không nể mặt như thế. Đánh cô ta đã đành, lại còn tiện tay tát luôn cả Mạnh Tư Thần?
Không ai ngờ được người phụ nữ thường ngày trông hiền lành, ngoan ngoãn như vậy lại có sức mạnh đến thế.
Thẩm Tư Ninh yếu đuối, cam chịu ngày xưa dường như đã biến mất hoàn toàn.
“Điên? Nhưng tôi vốn dĩ chính là người như vậy.”
Thẩm Tư Ninh mỉa mai, dùng khăn ướt lau tay rất kỹ. Cô không cần nghĩ cũng biết mấy ngày Nguyễn Thanh Thanh vừa về nước, hai người này đã ở sau lưng quấn quít lấy nhaụ
“Ngày mai ông cụ xuất viện, tôi sẽ có mặt. Nhưng tôi sẽ lấy lại thiệp mời của Thập Phương Điện.”
Thấy Mạnh Tư Thần định mở miệng, cô lập tức mỉm cười cắt ngang “Tổng giám đốc Mạnh rộng lượng như vậy chắc không để bụng đâụ Hơn nữa, chắc cũng không phải còn lưu luyến tôi đến mức muốn ngăn cản tôi lấy lại thiệp mời chỉ để níu kéo chứ?”
Mạnh Tư Thần bị khích tướng, làm gì còn quan tâm đến Thập Phương Điện gì đó, mặt mày sa sầm ngay tức khắc.
“Chỉ là một tổ chức tình báo mà thôi, toàn là lũ chuột bẩn thỉu không thể lộ diện Không có bọn họ thì nhà họ Mạnh chúng tôi không sống nổi chắc? Để tôi cho cô thấy, không cần Thập Phương Điện, tôi vẫn ký được hợp đồng với nhà quảng cáo lớn nhất thành phố A ”
Ánh mắt anh ta tối sầm.
/947
|