Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 147

/599



Với cảm giác nhức nhối không thể chịu đựng nổi, cô giật mình tỉnh dậy từ giấc mơ kinh hoàng.

Mở mắt ra, trần nhà xa lạ hiện ra trước mắt, đèn chùm pha lê lấp lánh tỏa ra những tia sáng chói mắt.

Cố Tiểu Niệm nhíu mắt, lấy tay che lại, phải mất một lúc mới quen dần với ánh sáng.

Căn phòng cũng xa lạ.

Sau khi tỉnh dậy, cơn đau trong mơ không hề biến mất, toàn thân cô vẫn đau như bị xe cán qua, cảm giác như sắp rã ra từng mảnh.

Vừa tỉnh giấc, đầu óc cô còn mơ màng, nhưng khi vịn eo ngồi dậy từ trên giường, cô bỗng chợt nhận ra có điều gì đó không ổn.

Tại sao cô đã tỉnh dậy rồi mà toàn thân vẫn đau như chết đi sống lại?

Ký ức đêm qua dần dần quay trở lại, từng mảnh ghép len lỏi vào đầu cô.

Khi tất cả mọi chuyện hiện lên rõ ràng trong đầu, sắc mặt cô lập tức trở nên trắng bệch.

Người đàn ông ngồi trong góc phòng bao...

Cô vội vàng cúi xuống nhìn cơ thể mình, khi thấy những dấu hôn dày đặc khắp người, sắc mặt vốn đã tái nhợt của cô càng trở nên khó coi hơn.

Những dấu vết này có nghĩa gì, cô thừa hiểụ

Vậy nên, đêm qua cô và người đàn ông xa lạ đó... thực sự đã xảy ra chuyện?

Cô thậm chí không thể tìm được một cái cớ nào để tự lừa dối bản thân, sự bừa bộn trên giường, cơn đau trên cơ thể và những bộ quần áo bị xé nát trên thảm đều là bằng chứng không thể chối cãi.

Toàn bộ máu trong người cô như bị đóng băng, Cố Tiểu Niệm ngồi bất động trên giường, sắc mặt trắng bệch như người chết.

Cô siết chặt một góc chăn, răng cắn chặt vào môi dưới, đầu óc trống rỗng, nước mắt bất giác tuôn rơi.

Cô không nên tin vào người đàn ông đó, làm sao cô có thể cầu cứu một người lạ được chứ?

Trong phòng tắm, có tiếng nước chảy rào rào.

Mãi đến khi nghe thấy âm thanh từ phòng tắm, Cố Tiểu Niệm mới như bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng.

Cô quay đầu, lau nước mắt ở khóe mắt, cắn môi giận dữ nhìn về phía phòng tắm.

Trên sàn còn có một chiếc áo sơ mi nam nhăn nheo, cô nhặt lên mặc vào, nghiến răng bước ra ngoài phòng tắm.

Trên áo sơ mi có một mùi hương quen thuộc, nhưng vì quá giận dữ nên cô không nghĩ nhiềụ

 hết chương 

Cơn tức này, cô không thể nuốt trôi dễ dàng như vậy. 

Tên khốn, đồ cặn bã, đồ sói đội lốt người, hắn dám lợi dụng lúc cô không tỉnh táo mà hại cô.

"Cút ra đây, đồ cặn bã, anh mau cút ra đây " Cô vừa đập cửa vừa chửi, tay còn cầm sẵn một cái bình hoa, định khi tên dê xồm chiếm đoạt cô bước ra, cô sẽ đập vỡ đầu hắn.

"Đồ khốn nạn, anh trốn trong đó làm gì, cút ra đây  Dám làm chuyện dơ bẩn thì cũng phải dám đối mặt chứ "

Cô đập cửa mấy lần, nhưng người bên trong vẫn không có ý định mở cửa, cô tức giận dùng chân đá mạnh vào cửa.

Vừa đá một cú mạnh, thì nghe "cạch" một tiếng, cửa phòng tắm mở ra.

Hơi nước trắng bốc lên mờ mịt.

Trong làn sương trắng, cô chưa kịp nhìn rõ mặt người đàn ông, tay đã giơ cái bình hoa lên định đập vào mặt hắn ta  "Tên dê xồm chết tiệt, dám lợi dụng tôi, anh đi chết đi "

Nhưng cái bình hoa chưa kịp hạ xuống đã bị một bàn tay chặn lại giữa không trung.

Một giọng nói trầm khàn và quyến rũ vang lên từ phía trên đầu cô  "Còn đủ sức đứng đây đập cửa mắng người."

Ơ, giọng nói này...

Cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên.




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status