Lệ Thiếu, Cưng Vợ Đến Nghiện

Chương 146

/599



Ngón tay anh lướt qua đôi môi mềm mại của cô  “Cố Tiểu Niệm, em chắc chắn muốn giao bản thân cho tôi sao? Nếu bây giờ em lắc đầu, mọi chuyện vẫn còn kịp, tôi sẽ đưa em đến bệnh viện.”

Mặc dù anh rất muốn cô, nhưng trong tình huống này, anh không muốn trở thành kẻ lợi dụng thời cơ.

Câu trả lời của cô là một nụ hôn chủ động.

Cô ngước đầu lên, quàng tay qua cổ anh, vụng về hôn lên môi anh.

Động tác của Lệ Nam Thành cứng đờ lại.

Cố Tiểu Niệm không biết hôn, cô nhắm mắt, giống như một chú cún con, mút mát lung tung trên mặt anh.

Một nụ hôn không chút kỹ thuật, đầy vụng về và ngây ngô.

Nhưng Lệ Nam Thành lại cảm thấy sự tỉnh táo còn sót lại trong đầu bị nuốt chửng bởi nụ hôn đó.

Anh thở hổn hển, cúi xuống, nâng khuôn mặt cô lên, đôi mắt đen của anh rực cháy ánh lửa, giọng nói trở nên trầm đục và khàn khàn  “Cố Tiểu Niệm, mở mắt ra nhìn tôi, tôi là ai?”

Cố Tiểu Niệm mở to đôi mắt mơ màng nhìn anh, đưa tay chạm vào khuôn mặt anh.

Ngón tay mảnh mai của cô từ từ vuốt qua từng đường nét trên gương mặt anh, cuối cùng chạm lên đôi môi ấm áp của anh, nhẹ nhàng nhấn xuống, sau đó cô cười khúc khích  “Anh là mỹ nam, đại mỹ nam. Anh đẹp quá, đôi mắt rất đẹp, mũi cũng đẹp, môi lại càng đẹp.”

Lệ Nam Thành  "..."

Anh hít sâu một hơi, kiềm chế cơn thôi thúc muốn chiếm hữu cô ngay lập tức, anh giữ lấy cằm cô, ép cô đối diện với mình, giọng khàn khàn hỏi lại  “Nói đi, tôi tên gì?”

Cố Tiểu Niệm khó chịu cắn môi, cố gắng hôn anh, nhưng Lệ Nam Thành giữ chặt đầu và tay cô lại.

“Khó chịụ..” Cố Tiểu Niệm rên ɾỉ, không thể hôn anh, khuôn mặt đầy vẻ ấm ức, đôi mắt buồn bã nhìn anh như trách móc vì anh không chịu giúp cô.

Lệ Nam Thành vẫn không nhượng bộ, kiên định nói  “Nói ra tên tôi, tôi sẽ giúp em.”

Trên trán anh đã đổ mồ hôi, giọng nói khàn khàn chứa đầy đau đớn và kiềm chế, nhưng anh vẫn kiên quyết muốn có câu trả lời. Anh không muốn cô giao bản thân cho anh trong sự mơ hồ như vậy.

Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, giọng điệu trở nên dịu dàng và đầy dụ dỗ, anh thì thầm hỏi lại  “Cố Tiểu Niệm, nói tên tôi, tôi là ai?”

Cố Tiểu Niệm ngẩng đầu lên, đôi mắt đẫm lệ mờ ảo nhìn anh đầy uất ức và đáng thương, nhìn anh một lúc lâu, rồi cuối cùng miễn cưỡng thốt ra ba chữ  “Lệ Nam Thành.”

Dù đầu óc cô không còn tỉnh táo, khi nói ra cái tên này, cô vẫn cảm thấy người đàn ông này thật đáng ghét, mắng thêm  “Tên khốn, đồ tồi.”

Lệ Nam Thành  "..."

Anh phải dạy dỗ người phụ nữ táo gan này một phen rồi.

“Tên khốn à?” Anh nhếch môi cười, ánh mắt sâu thẳm lấp lánh ánh lửa, cúi đầu xuống hôn cô sâu hơn, “Tôi sẽ cho em thấy thế nào là tên khốn thật sự.”

Cố Tiểu Niệm đau đớn rên ɾỉ một tiếng, muốn đẩy anh ra, nhưng đổi lại là sự chiếm hữu càng mạnh mẽ hơn.

Anh nắm chặt tay cô, từng ngón tay đan vào nhau, siết chặt.

Tất cả những tiếng rên ɾỉ và phản đối của cô đều bị anh chặn lại bằng nụ hôn.

...

Cố Tiểu Niệm mơ thấy một giấc mơ.

Cô mơ thấy mình gặp tai nạn, bị một chiếc xe đâm trúng, bánh xe lăn qua người cô, nghiền nát cả xương cốt.

Cô cảm thấy toàn thân đau đớn.

Cổ đau, tay đau, chân đau, eo đau, chỗ nào cũng đaụ




/599

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status