Đè Một Cái Liền Đính Ước

Chương 44 - Chương 44

/46


Sau khi khoa điện tử chính thức tựu trường, Lăng Nhuế liền về lại ở trong kí túc xá, mà Tiêu Hạo cũng theo công việc yêu cầu đi Bắc Kinh, hoàn thành công việc cuối cùng, trở về Bắc Kinh.

Không có Tiêu Hạo ở bên cạnh hằng ngày, Lăng Nhuế sẽ không có tất cả hoạt động riêng tư. Trừ đi học, chính là ở lại trong phòng thí nghiệm cùng sư huynh sư tỷ cùng nhau thiết kế điện mạch FP­GA. Mặc dù Tiêu Hạo mỗi ngày đều có gọi điện thoại cho cô, mặc dù cô không có bị giáo sư Tôn cực kỳ nghiêm khắc trách mắng qua, nhưng là, ngày lại trôi qua càng ngày càng hơn không có kích thích. . . . . . Ký túc xá, phòng thí nghiệm hai điểm tạo thành một đường thẳng (*cơ bản) cuộc sống, ngay cả chủ nhật cũng không có hi vọng gì rồi.

Ngày này, Lăng Nhuế nhận được nhiệm vụ mới giáo sư Tôn bố trí, viết một bài luận văn về giấu khuông tâm phiến.

Buổi tối, Lăng Nhuế ở web thư viện khoa điện tử lấy về một đống lớn tài liệu, mở ra máy vi tính lại bắt đầu con đường nghiên cứu khoa học đêm dài đằng đẵng. Bạn cùng phòng bởi vì Chủ nhật đều về nhà, Lăng Nhuế xem websites, vẫn tư ước lượng ngay cả hôm nay cô chịu đựng thức suốt đêm cũng là không có ai biết .

Lúc hơn chín giờ, Tiêu Hạo theo thường lệ từ Bắc Kinh gọi điện thoại tới, sau khi hai người anh an hem em nói chuyện hơn một giờ, Tiêu Hạo thúc giục Lăng Nhuế ngủ sớm một chút liền chủ động cúp điện thoại.

Ngắt điện thoại di động, Lăng Nhuế lại đem lực chú ý lực bỏ vào tài liệu, không có rời khỏi Internet, cứ như vậy nhìn từng chữ từng câu online .

Hơn mười hai giờ, QQ mặt biên chợt bắn ra một cửa sổ, hacker sư huynh sớm bị Lăng Nhuế quên mất sạch bóng bỗng nhiên lại từ góc xông ra.

Lăng Nhuế sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm trên màn ảnh thêm tối Tảo An hai chữ nhìn hồi lâu, vừa cẩn thận nhìn xuống thư mục, xác định là cô ghi chú vì Hacker gia hỏa không thể nghi ngờ.

Nhưng là, người này không phải đều biến mất đã lâu rồi, thế nào nửa đêm canh ba liền lại đột nhiên chạy ra?

Suy nghĩ nửa ngày, Lăng Nhuế lựa chọn coi thường cái này không rõ lai lịch, trực tiếp không tuân theo.

Ước chừng qua một phút, đối phương lại phát cái cửa sổ lay động tới đây, sau đó trực tiếp bắn ra một câu khiến Lăng Nhuế cảm thấy nửa đêm kinh hồn——

Nhuế Nhuế, đi ngủ!

Cơ hồ không có chần chờ một chút , Lăng Nhuế lập tức nhắn lại, Anh là ai?

Tiêu Hạo.

Oanh ——

Trong đầu nhất thời nổ tung. . . . . .

Tuy nói mình ngày gần đây quả thật oán trách những ngày sau này không có kích thích, nhưng. . . . . . Nhưng cũng không cần nhanh như vậy, cuộc sống liền đạp Yun-night Speed, mang theo cô đi đến cấp tốc như vậy chứ?

Hacker là Tiêu Hạo? Tiêu Hạo chính là hacker?

Lăng Nhuế nhìn chằm chằm màn ảnh nhìn hồi lâu, thế nào cũng không có biện pháp này đem hai người liên tưởng với nhau.

Cẩn thận nhìn màn hình máy tính lích sử ghi chép hai người nói chuyện phiếm, sau khi đại não Lăng Nhuế bãi công ngắn ngủi liền nhanh chóng bắt đầu làm phân tích.

Nếu là chỉ nhìn một cách đơn thuần giọng điệu nói chuyện đối phương, quả thật cùng anh có mấy phần giống nhau, mang theo điểm **, lại dẫn điểm bá đạo. . . . . . Nhưng là, Lăng Nhuế nghĩ không thông, Tiêu Hạo thấy thế nào cũng không giống ấy là loại sẽ trộm nick của người khác để chat; huống chi anh tại không tới dùng QQ, xưa nay chỉ dùng MSN; quan trọng nhất là, anh căn bản là không thể biết QQ của cô à?

Một nhóm lớn vấn đề tựa như sau cơn mưa mùa xuân, ở nơi này đêm khuya yên tĩnh từng bước từng bước dưới đất chui lên.

Hít sâu vài lần, Lăng Nhuế làm một quyết định to gan, điểm con chuột trực tiếp yêu cầu đối phương cùng mình chat voice. Gọi con lừa là ngựa, nói ra liền biết!

Một giây, hai giây, ba giây. . . . . .

Tiếng đối phương trả lời một mực vang, Lăng Nhuế không nháy mắt nhìn chằm chằm máy vi tính, càng nghe càng vô cùng lo lắng, càng nghe càng khẩn trương.

Thứ năm giây, hộp thoại biểu hiện, đối phương cự tuyệt yêu cầu.

Giây thứ sáu, trên màn ảnh nhiều hơn một hàng chữ ——

Trễ như thế không ngủ được, lại uống cà phê Blue Mountain hưng phấn tinh thần rồi hả ?

Cà phê Blue Mountain? Lăng Nhuế gõ bàn phím run lên, sau đó từ từ rụt trở về. Lập tức lấy điện thoại di động ra, nhấn một số điện thoại, trực tiếp gọi cho Tiêu Hạo.

Cơ hồ cũng là đồng thời, trên màn ảnh lần nữa nhảy ra một hàng chữ, Điện thoại di động của anh đang sạc pin, bên cạnh cũng không có tai nghe. Sau đó, đầu kia điện thoại di động vang lên âm thanh, Thật xin lỗi, cuộc gọi đã được chuyển sang hộp thư thoại quý khách có thể để lại tin nhắn . . . . . .

Em không phải là đồng ý với anh là đi ngủ sớm sao, xem một chút hiện tại là mấy giờ rồi?

Tin đối phương chính là Tiêu Hạo, Lăng Nhuế cơ hồ có thể tưởng tượng cho ra giờ phút này nét mặt đối phương hơi chất vấn mà hơi giận, vì vậy cô tranh thủ thời gian giải thích, Em là đọc sách nên quên giờ.

Ngày mai hãy giải thích, giờ nhanh đi ngủ cho anh!

Bị Tiêu Hạo lớn tiếng doạ người như vậy, Lăng Nhuế cho đến bò lên giường ngủ mới nhớ tới, rõ ràng là anh mới là người nên hướng cô giải thích.

Khi tỉnh lại là hơn 9h sáng, bởi vì lo lắng chuyện luận văn, Lăng Nhuế để chuông báo thức tám giờ rưỡi. Mơ mơ màng màng bò dậy đánh răng rửa mặt, sau đó chuông điện thoại liền vang lên.

A —— ngáp một cái, Lăng Nhuế lười biếng mở miệng, Chào buổi sáng!

Dậy sớm hơn so với anh mong đợi! Bên đầu điện thoại kia tiếng của Tiêu Hạo hết sức rõ ràng, Lăng Nhuế đột nhiên trợn to mắt tỉnh táo, cảm thấy thật bất ngờ.

Xuống lầu, anh đang ở dưới chờ em cùng đi ăn sáng.

Vội vàng chạy vội tới lầu dưới kí túc xá, Lăng Nhuế phát hiện anh đang nho nhã đứng ở dưới tàng cây hòe, đôi tay tự nhiên cắm ở trong túi, trên mặt mang theo nụ cười như có như không.

!

Nhìn Tiêu Hạo phất phất tay, chân cô tựa như có ý thức bình thường đi tới.

Giang hai cánh tay, Tiêu Hạo một tay ôm thật chặt Lăng Nhuế vào trong ngực, cúi đầu hôn mái tóc của cô, ngửi thơm đặc biệt trên người cô hương, hồi lâu, từ từ mở miệng, Biết đã bao lâu sao?

Cái gì? Lăng Nhuế tự nhiên ko hiểu ý tứ trong lời nói Tiêu Hạo.

Lần trước ôm em như vậy, là ở năm mươi tám ngày chín tiếng trước đi!

Bên trong MacDonald, Lăng Nhuế uống cà phê, liền liền nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua. Một tay đè lại bàn tay Tiêu Hạo đang khoác lên cô, Lăng Nhuế lập tức liền trưng ra khí thế thẩm vấn phạm nhân, Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị nghiêm trị, nói, hacker là ai ?

Quả nhiên là người kế nghiệp mẹ anh Tiêu

/46

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status