Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 7

/1615



Tống Uẩn Uẩn đứng dậy treo quần áo, không nhìn cô ta, "Cô nói đi."Không biết tại sao, khi biết cô ta và Giang Diệu Cành có quan hệ, cô lại càng muốn tránh xa Trần Ôn Nghiên hơn. 

"Chắc cô cũng nghe nói rồi nhỉ? Thật sự rất xin lỗi, tôi không biết viện trường sẽ..." 

"Không sao đâu." Tổng Uẩn Uẩn ngắt lời cô ta. 

Trần Ôn Nghiên cụp mắt xuống, con ngươi đảo một vòng, "Còn nữa, chuyện tối qua tôi không có ở bệnh viện, cô có thể giúp tôi giữ bí mật được không? Bởi vì tôi sắp đi thực tập ở Bệnh viện Đa khoa, tôi không muốn sinh thêm chuyện." 

Lý do có chút miễn cưỡng. 

Tổng Uẩn Uần biết con người cô ta thích giờ trò này, nói: "Tôi sẽ không nói đâu." 

Vốn đĩ giúp đồng nghiệp trực thay đột xuất cũng là chuyện thường tình. 

Ai cũng có lúc có việc gấp. 

Bên ngoài bệnh viện.Trời dẫn tối, đèn đường đều đã sáng lên. 

Ngoài cửa có một chiếc xe thương vụ sang trọng màu đen đang đỗ, Thẩm Chi Khiêm cũng ở trong xe, anh ấy có chút khoe khoang nói: "Đàn em của tôi y thuật cũng được đấy chứ?" 

Giang Diệu Cảnh ngồi trong xe lười biếng ngà người ra sau, nghĩ đến lúc cô xử lý vết thương cho anh, vẻ bình tĩnh và nhanh gọn đó, anh rất công nhận năng lực của cô. 

"Cô Trần." Hoắc Huân ở phía trước nhắc nhở. 

Giang Diệu Cảnh hạ cửa kính xe xuống. 

Trần Ôn Nghiên bước tới. 

Thẩm Chi Khiêm nhìn thấy cô ta, khẽ nhướng mày, "Trần Ôn Nghiên." 

"Anh biết cô ta à?" Hoắc Huân quay đầu lại hỏi.Thẩm Chi Khiêm gật đầu, "Đàn em của tôi." 

Giang Diệu Cảnh ngước mắt lên, đáy mắt dưỡng như có tia sáng lóe qua. 

Tối qua là cô ta cứu mình, hôm nay xử lý vết thương cho anh cũng là cô ta? 

Cô ta... 

Hoắc Huân cũng cảm thán, "Nguyệt Lão đây tỉnh giấc rồi đó sao?" 

Cuối cùng cũng nhớ ra phải se duyên cho ông chủ của mình rồi? 

Thẩm Chí Khiêm nhíu mày, "Cậu đang nói gì vậy?" 

"Giang tổng." 

Thấy Trần Ôn Nghiên đi tới, anh ấy chủ động đầy cửa xe bước xuống, "Tôi đi trước đây." 

Sau khi anh ấy đi, Trần Ôn Nghiên vào trong xe ngồi đối diện Giang Diệu Cảnh, trong lòng hơi bất an, cô ta nhận ra có lẽ Giang Diệu Cảnh đã nhận nhầm người. 

Nhưng cô ta đã cảm nhận được lợi ích của việc gần gũi anh. 

Viện trường luôn rất tán thường Tống Uần Uần, đột nhiên lại đưa suất thực tập ở Bệnh viện Đa khoa Quân khu 2 cho cô ta, tất cả đều là vì Giang Diệu Cảnh. 

Cô ta quyết định phải nắm lấy người đàn ông này. 

Chuyện tốt thế này, cơ hội thế này, có một không hai, trời cao chiếu cố, cô ta nhất định phải nắm chặt. 

"Tôi nghĩ kỹ rồi." Vừa nói cô ta vừa ngước mắt lên.Giang Diệu Cảnh dường như không ngờ cô ta lại quyết định nhanh như vậy, cơ thể anh khẽ động, trông có vẻ tùy ý, nhưng thực ra trong lòng có chút tò mò về câu trả lời của cô ta. 

"Tôi không cần gì cả." 

Có thể khiến anh hứa hẹn cà hôn nhân, vậy chắc chắn đã xảy ra quan hệ thực chất. 

Nếu cô ta vừa mở miệng đã đòi hỏi hôn nhân hoặc đòi những lợi ích khác sẽ khiến cô ta có vẻ rất tham lam. 

Cô ta dùng chiêu lấy lùi làm tiến, "Chỉ cần có thể làm bạn bình thường với anh là được rồi." 

Giang Diệu Cảnh mím chặt môi, cảm xúc khó đoán, giọng điệu đè nén vô cùng bình tĩnh, "Nghĩ kỹ rồi?" 

Trần Ôn Nghiên gật đầu. 

Có lẽ đêm qua là do cô ta bốc đồng. 

Anh không ép buộc người khác."Tôi tôn trọng quyết định của cô." 

Trong bệnh viện.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status