"Ừ, nhưng em đừng nói ra ngoài nhé." Thẩm Chi Khiêm vẫn rất tin tưởng cô.
Nếu không lần trước cũng sẽ không để cô đi.
Thẩm Chi Khiêm nghĩ một lúc, "Anh sẽ xin Giang Diệu Cảnh giúp em."
Tổng Uẩn Uần ngập ngừng, muốn nói cho anh ấy biết quan hệ của mình và Giang Diệu Cảnh, nhưng lại không biết phải mờ lời thế nào, cuối cùng vẫn không nói ra, "Cảm ơn anh.""Ấy, chúng ta là ai với ai chứ." Thẩm Chi Khiêm cười, "Lần trước em nói muốn mời anh ăn cơm đấy."
Tổng Uẩn Uần cười nói: "Được, em mời."
Tập đoàn Thiên Tụ.
Sau khi họp xong, Giang Diệu Cảnh bước vào văn phòng, Hoắc Huân đi tới, "Giang tổng, tôi nhìn thấy cô Tống và Thẩm Chi Khiêm đang ăn cơm cùng nhau."
"Ai?" Giang Diệu Cảnh quay đầu, đồng từ rõ ràng kinh ngạc, "Tống Uẩn Uẩn và Thẩm Chi Khiêm quen nhau sao?"
Bab 14 Buộc phải đối mặt Hoắc Huân cũng không rõ lắm.
Anh ta cũng thấy lạ, lúc nhìn thấy hai người ăn cơm nói cười vui vẻ, bản thân anh ta cũng rất kinh ngạc.
Nếu không phải tình cờ đi ngang qua nhà hàng đó, anh ta cũng sẽ không phát hiện."Hay là gọi bác sĩ Thẩm đến hỏi xem?" Hoắc Huân đề nghị.
Giang Diệu Cảnh khẽ ừ một tiếng.
Hoắc Huân đi gọi điện thoại.
Hai mươi mấy phút sau, Thẩm Chi Khiêm đến công ty.
Vừa vào cửa Thẩm Chi Khiêm đã nói: "Tôi vừa hay có việc đang muốn tìm cậu đây..."
"Cậu quen Tống Uần Uẩn?"
Lời của Thẩm Chi Khiêm còn chưa nói xong đã bị ngắt lời, anh ấy ngẩn ra một chút rồi gật đầu, "Quen, đàn em của tôi, người lần trước chữa thương cho cậu là cô ấy."
Giang Diệu Cảnh ngả người vào chiếc sofa da thật màu nâu, con ngươi đen láy, hàng mi dài và rậm khẽ run lên, hôm đó là cô?
Điều này đúng là khiến anh bất ngờ."Đúng rồi." Thẩm Chi Khiêm đi tới ngồi xuống, "Diệu Cảnh, cậu có thể đối xử tốt với em ấy một chút được không?"
Giang Diệu Cảnh nhướng mày, tư thế tùy ý ngà ra sau, người hiểu anh đều biết, anh càng tỏ ra thà lòng tùy ý thì tâm tư lại càng sâu xa.
Quan hệ của Thẩm Chi Khiêm và Tống Uẩn Uẩn tốt đến vậy sao?
Không hiểu sao lại có chút không vui, chính anh cũng không rõ, tại sao mình lại có cảm xúc này.
Giọng anh rất thấp, "Cậu đang nói giúp cô ta? Hai người có quan hệ gì?"
"Đàn anh đàn em thôi, tốt nghiệp cùng một trường y, em ấy nhỏ hơn tôi hai khóa, nghe nói bố em ấy nuôi bồ nhí, đối xử với mẹ và em ấy rất không tốt, lúc đi học đều là em ấy tự đi làm thêm đóng học phí, là một cô gái đáng thương." Thẩm Chi Khiêm cố ý nói tốt cho Tống Uẩn Uần.Nhân cơ hội này cũng nói rằng hy vọng Giang Diệu Cảnh có thể tha cho Tống Uần Uẩn.
Đừng để cô mất việc.
"Cho nên tôi mới chăm sóc cho em ấy một chút, coi như là bạn tốt, Diệu Cành, nề tình em ấy còn có một người mẹ bị bệnh, cần một khoản tiền lớn để chữa trị, tha cho em ấy một lần đi, được không? Em ấy không có việc làm, sống cũng không nổi."
Thẩm Chi Khiêm không tiếc lời, "Tôi không biết em ấy đã làm cậu không vui như thế nào, nhưng mà có thể nề mặt tôi một lần được không?"
Giang Diệu Cảnh vô cảm, nhưng trong lòng lại hơi dao động.
Nghe có vẻ cũng hơi thảm.
Nhưng đây tuyệt đối không phải là lý do để anh tha thứ cho cô.
|
/1615
|

