Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 19

/1615



Giang lão gia nhìn anh, trong lòng lại thở dài. 

Cả cái nhà họ Giang này, cũng chỉ có lời của ông là anh còn chịu nghe một câu. 

Nếu không e rằng ngay cả bước chân vào cửa nhànày anh cũng không muốn. 

Kể từ khi bố mẹ anh qua đời, anh hầu như luôn im lặng như thế, càng không muốn về nhà này. 

Giang lão gia cũng không thể ép buộc anh quả mức, bất lực phất tay, "Cũng không còn sớm nữa, con đi nghỉ sớm đi." 

Giang Diệu Cảnh đứng dậy. 

Quản gia Tiền vừa hay quay lại, "Thiếu gia." 

Giang Diệu Cảnh nhạt nhẽo ừm liền bước ra khỏi phòng. 

Quản gia Tiền đi đến trước mặt Giang lão gia, nhỏ giọng nói: "Như vậy có được không?" 

Giang lão gia nói: "Cho dù nó có sắt đá đến mấy cũng là người, lẽ nào có thể không có thất tình lục dục sao? Với một người phụ nữ xinh đẹp, nó có thể không có suy nghĩ mà đàn ông nên có sao? Không có chút xúc động nào của một người đàn ông sao?"Quản gia Tiền vẫn lo lắng, "Tính tình của thiếu gia không phải ông không biết, cậu ấy chắc chắn biết là ông cố tình để cậu ấy và thiếu phu nhân ở cùng nhau." 

"Hai người không tiếp xúc làm sao có thể nảy sinh tình cảm? Ở bên ngoài tôi không quản được nó, ở nhà tự, nó vẫn chịu nghe lời tôi." Giọng lão gia trầm xuống, lòng đẩy áy náy với Giang Diệu Cảnh. 

Giọng điệu sâu xa, "Tôi còn sống được mấy ngày nữa, bên cạnh nó phải có người chăm sóc mới được." 

"Thiếu gia nhất định có thể hiểu được nỗi khổ tâm của ông." Quản gia Tiền dìu lão gia về phòng. 

Trong phòng. 

Tống Uẩn Uần được quản gia Tiễn đưa đến căn phòng của Giang Diệu Cảnh ở nhà tự. 

Lúc đi còn nói cho cô biết, "Đây là phòng thiếu gia ở từ nhỏ đến lớn, giữa chừng đã được sửa sang lại một lần." 

Nơi này có phong cách trang trí khác với biệt thự, căn phòng này u ám hơn, tông màu chủ đạo là đen và xám, không ấm áp, tràn đầy cảm giác lạnh lẽo.Ánh mắt cô vô tình lướt qua một chiếc kệ, một chiếc hộp tinh xảo đã thu hút ánh mắt của cô, thứ này giống như đồ con gái thích, không phù hợp với phong cách của cả căn phòng. 

Ngay lúc cô định xem thứ "Cô đang làm gì vậy?" 

Một giọng nói lạnh lùng văng lên từ phía sau. 

 

 


 

Món đồ quý giá Giọng nói đột ngột vang lên khiến Tổng Uẩn Uẩn giật này mình, lúc quay người lại cô vô tình làm rơi bụp cái hộp xuống đất! 

Giang Diệu Cảnh nhìn cô chằm chằm, cơn tức giận tột độ khiến vẻ mặt anh trông vô cùng đáng sợ! 

Cô vội vàng giải thích, "Tôi... tôi không cố ý..." 

Trong lúc nói, cô cúi xuống định nhặt cái hộp lên, ngón tay vừa định chạm vào chiếc hộp, cổ tay đã bị nắm chặt, lực mạnh đến mức gần như sắp nghiền nát xương tay của cô. 

Đau! 

Tay cô như sắp bị bẻ gãy, đau đến mức toát mồ hôi lạnh. 

Giang Diệu Cảnh mắt đầy tơ máu, giận dữ không thể kiềm chế, "Bỏ cái tay bẩn thỉu của cô ra!"Vừa nói, anh đã đẩy mạnh cô ra xa, Tống Uẩn Uẩn bị đầy bất ngờ, cả người ngã ngửa ra sau, đầu đập vào góc tủ. 

Cơn đau buốt khiến cô tê dại trong giây lát, đầu ong ong, cô có thể cảm nhận được chất lỏng ẩm nóng chảy xuống, đưa tay sờ sau gáy chạm phải sự dính nhớp. 

Không ngoài dự đoán, là máu, nhưng không nhiều. 

Cô ngước mắt lên qua vài sợi tóc rồi, nhìn Giang Diệu Cảnh cẩn thận nhặt chiếc hộp lên, chỉ qua hành động cũng có thể cảm nhận được món đồ đó quan trọng với anh nhường nào.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status