Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 17

/1615



Không biết bên kia đã nói gì, chỉ nghe anh nói câu một tôi biết rồi đã cúp điện thoại.Anh vừa đặt điện thoại xuống, điện thoại của Tống Uần Uẩn cũng reo lên, cô bấm nút nhận, bên kia truyền đến giọng của quản gia Tiền, "Thiếu phu nhân, cô đến nhà tự đi, lão gia muốn gặp cô ngay bây giờ." 

Tống Uần Uẩn đáp, "Được." 

Đặt điện thoại xuống cô nói với Trần Ôn Nghiên: "Tôi có chút việc gấp, phải đi trước, cái đó, tôi lấy trà thay rượu, chúc cô mọi việc thuận lợi." 

Nói xong cô nhấc ly trà trên bàn uống cạn. 

Cô đứng dậy, ngay lúc này ánh mắt Giang Diệu Cảnh dừng ở cô, khóe môi nhếch lên nụ cười đầy ẩn ý, "Thật trùng hợp, tôi cũng có việc, cô có muốn đi cùng không?" 

Tống Uần Uẩn: "..." 

Không hiểu tại sao nhìn dáng vẻ giả vờ không quen biết mình của Tổng Uần Uẩn, trong lòng anh rất không vui. 

Anh lại muốn xem, cô có thể giả vờ đến lúc nào. 

Đều có việc? 

Trần Ôn Nghiên cũng nhận ra có điều không ổn, nếu vừa rồi là nghe nhẩm, vậy thì bây giờ thì sao? 

Ánh mắt của cô ta đảo qua lại giữa Giang Diệu Cành và Tống Uần Uần muốn nhìn ra điều gì đó. 

"Bác sĩ Tổng cô có việc gì vậy?" Cô ta thăm dò hỏi. 

Tống Uần Uẩn thật sự muốn nói thẳng cho Trần Ôn Nghiên biết cô là vợ của Giang Diệu Cảnh. 

Sau đó để Giang Diệu Cảnh phải dỗ ngon dỗ ngọt mà giải thích với Trần Ôn Nghiên. 

Nhưng thực tế, cô không dám. 

Người đàn ông này cô không đắc tội nổi.Đã mất đi cơ hội đến Bệnh viện Đa khoa, cô không thể mất việc được nữa. 

Chỉ có thể rụt đầu làm con rùa, "Ông nội tôi gọi tôi về hình như có việc gấp, tôi không thể không về, chỉ là không ngờ Giang tổng cũng có việc, thật quá trùng hợp, ha ha..." 

Cô cười gượng một tiếng. 

Cô muốn cho qua chuyện, Giang Diệu Cảnh lại cử thích chọc phá, "Trùng hợp thật, ông nội tôi cũng gọi tôi, ông nội cô ở đâu? Tôi tiện đường đưa cô về?" 

Nụ cười trên mặt Tổng Uẩn Uẩn đã sắp không giữ được nữa, nếu không phải do khả năng kiểm chế cực mạnh, cô đã sớm cầm ly trà trên bàn ném vào cái mặt đáng ghét của anh rồi! 

"Giang tổng đúng là biết đùa, tôi và anh làm sao có thể tiện đường được? Vậy tôi phải đi rồi, Giang tổng cử tự nhiên." Nói xong cô rời đi như đang bỏ chạy. 

Trần Ôn Nghiên có chút bất an, ánh mắt ẩn ý nhìn Giang Diệu Cảnh, "Anh quen bác sĩ Tống à?"Giang Diệu Cảnh sắc mặt lạnh lùng, như thể lời vừa rồi không phải do anh nói, "Không quen." 

Nói xong, anh đứng dậy Trần Ôn Nghiên thờ phào nhẹ nhõm, hôm nay cố tình mời cả Giang Diệu Cảnh đến là để khoe khoang trước mặt tất cả mọi người trong bệnh viện. 

Ai ngờ lại thành ra thế này. 

Nhưng mà dù sao Giang Diệu Cành cũng đã đến, mọi người chắc đều đã rõ quan hệ giữa cô ta và Giang Diệu Cảnh. 

"Để tôi tiễn anh." Trần Ôn Nghiên đi theo, sợ rằng Giang Diệu Cảnh và Tống Uần Uẩn ở bên ngoài có tiếp xúc gì. 

Dù sao thì đêm đó là Tống Uẩn Uẩn. 

Bước ra khỏi khách sạn, Giang Diệu Cảnh nhìn quanh cửa, Tống Uẩn Uẩn không có ở đó. 

Tổng Uẩn Uẩn chỉ mong cách Giang Diệu Cảnh càng xa càng tốt, làm sao có thể ở đây đợi anh được.Cô đã bắt taxi đi trước rồi. 

Hoắc Huân mở cửa xe, "Giang tổng." 

Giang Diệu Cảnh nhìn Trần Ôn Nghiên nói: "Về đi." Sau đó lên xe rời đi. 

Trần Ôn Nghiên dõi theo chiếc xe đi xa. 

Trong lòng cô ta có chút hối hận.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status