Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 15

/1615



Giang Diệu Cành nhấc ly cà phê lên, bảo thư ký ra ngoài, nói xong mới ngước mắt lên nhìn Cổ Hoài."Anh xem cô ta khiến tôi bị thương thế nào này?" 

Cố Hoài chỉ vào cổ, rõ ràng có một vết thương, cổ tay quấn băng, "Suýt nữa thì đứt gân tay tôi rồi." 

Ánh mắt Giang Diệu Cảnh lướt qua vết thương của Cố Hoài, trong lòng thoảng chút vui vẻ. 

Anh biết rõ mà vẫn hỏi, "Làm sao vậy?" 

Cố Hoài vẫn còn sợ hãi, "Người phụ nữ đó còn mang theo dao? Kỹ năng thành thục khiến người ta phải kinh ngạc, tôi đến bệnh viện, bác sĩ nói chỉ suýt nữa là cắt vào động mạch chủ của tôi rồi, người đẹp còn chưa hưởng thụ được, bản thân suýt nữa thì mất mạng, tôi chỉ muốn hỏi cậu tìm ở đâu ra người phụ nữ đó vậy?" 

Giang Diệu Cảnh nghe thấy anh ta không chiếm được hời của Tống Uần Uẩn, tâm trạng tốt hẳn lên, cơ thể từ từ ngả ra sau dựa vào lưng ghế, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như thường, "Tìm cô ấy làm gì?" 

"Trả thù chứ sao." 

Cố Hoài có bao giờ chịu thiệt thòi như vậy?Về công việc và cuộc sống của Tống Uẩn Uẩn, anh ta không biết, thật sự chẳng biết gì. 

"Muốn trả thù, tự đi mà tìm." 

Cố Hoài: "..." 

"Thôi bỏ đi, tôi tự nghĩ cách, để tôi tìm được cô ta, tôi phế tay cô ta trước, xem cô ta còn dám dùng dao với tôi không!" 

Anh ta hằn học nói. 

Trong bệnh viện, Tống Uần Uẩn từ phòng khám đi ra, rùng mình một cái, cảm thấy lạnh lẽo không rõ nguyên do. 

Chẳng lẽ có ai đang nguyền rủa cô? 

"Bác sĩ Tống, tiệc chia tay bác sĩ Trần tối nay, tám giờ tối tại khu B khách sạn Thịnh Đình, cô nhớ đến nhé." 

Có đồng nghiệp nhìn thấy Tống Uẩn Uẩn nên nhắc nhở cô.Tổng Uần Uẩn để hai tay đút trong túi áo blouse trắng, ngoài mặt thì ừ, nhưng trong lòng lại rất không muốn đi. 

Nghĩ đến quan hệ của Trần Ôn Nghiên và Giang Diệu Cảnh. 

Trong lòng cảm thấy lạnh lẽo. 

Tám giờ tối, Tổng Uẩn Uần đến địa điểm tiệc chia tay. 

Cô vừa định đi vào thì thấy có một chiếc xe dừng lại ngoài cửa. 

Trấn Ôn Nghiên bước xuống xe, ngay sau đó là Giang Diệu Cảnh. 

Cô nhanh chóng trốn sau cột. 

Cô lén ló đầu ra, hai người đứng cùng nhau trông khá xứng đôi, Giang Diệu Cảnh này đúng là thích Trần Ôn Nghiên thật, đến cả những dịp như thế này cũng chịu tới. 

Tiệc chia tay hôm nay, chắc là mọi người trong bệnh viện đều sẽ có mặt nhỉ?"Cảm ơn anh hôm nay đã đến." Trần Ôn Nghiên trang điểm tinh xảo, mặc một chiếc váy rất tôn khí chất, lúc nói chuyện còn e thẹn. 

Giang Diệu Cảnh nói: "Chúng ta là bạn." 

Anh chịu đến một nơi như thế này, chỉ đơn thuần là vì chuyện đêm đó. 

Trần Ôn Nghiên muốn thân mật hơn với anh, nhưng lời mình đã nói ra lại thành trở ngại giữa hai người bây giờ, cô ta chỉ có thể giữ thể diện, "Chúng ta vào thôi." 

Sau khi họ đi rồi, Tống Uần Uần mới bước ra từ sau cây cột. 

Phải đối mặt với Giang Diệu Cảnh, trong lòng cô rất bài xích, suy đi nghĩ lại cô quyết định gọi điện cho Trần Ôn Nghiên giải thích một chút, nói mình có việc gấp không đến được. 

Cô lấy điện thoại ra, vừa định bấm số, có đồng nghiệp đi tới gọi, "Bác sĩ Tống." 

Trần Ôn Nghiên ở phía trước quay đầu lại.Bàn tay đang cầm điện thoại của Tổng Uẩn Uẩn cứng đờ, vô tình bấm phải nút gọi, đợi đến khi cô phản ứng lại, điện thoại của Trần Ôn Nghiên đã reo lên. 

Cô vội vàng cúp máy nhếch môi nói, "Xin lỗi, tôi bấm nhầm."




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status