Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 13

/1615



Sắc mặt Giang Diệu Cảnh khó coi ra lệnh cho Hoắc Huân về biệt thự.Nhưng biệt thự cũng không có, rõ ràng Tống Uẩn Uẩn vẫn chưa về. 

"Tim..." 

Lời của Giang Diệu Cảnh vừa nói ra, cửa đã bị đẩy ra, ngay sau đó là giọng của Tổng Uẩn Uẩn. 

"Dì Ngô..." 

Cô không biết uống rượu, một ly đã hơi say, nếu không phải nhờ sự bình tĩnh và khả năng tự chủ mạnh mẽ do nghề nghiệp mang lại, có lẽ cô đã thật sự không về được rồi. 

Tuy nhiên chỉ thấy dì Ngô đứng ở đó, không dám tiến lên phía trước. 

"Dì Ngô..." 

Hà hà! 

"Giang Diệu Cảnh?" Cô chỉ vào người đàn ông đáng sợ kia, có lẽ là đã uống rượu nên cũng táo bạo hơn, lúc này hoàn toàn không biết hai chữ sợ hãi là gì, "Anh... là đồ khốn nạn!" 

Sắc mặt của Giang Diệu Cảnh lập tức tối sầm lại! 

Hoắc Huân và dì Ngô đều cúi đầu không dám thờ mạnh. 

Cô loạng choạng bước vào, một tay nắm lấy cà vạt của Giang Diệu Cảnh kéo về phía mình, "Anh nghĩ tôi muốn lấy anh lắm à? Anh tường mình là tiên trên trời chắc?" 

Mùi rượu nồng nặc ập đến khiến Giang Diệu Cảnh không ngừng cau mày, đáy mắt dường như ẩn chứa sự tức giận.Anh nhanh chóng nắm chặt cổ tay cô, "Tôi thấy không ngừng cau mày, đáy mắt dường như ẩn chứa sự tức giận. 

Anh nhanh chóng nắm chặt cổ tay cô, "Tôi thấy cô điên rồi." 

Người đàn ông nào cô cũng dám đi theo? 

Anh rất muốn người phụ nữ này biết khó mà lui, ai ngờ cô lại bướng như lừa, sống chết không chịu buông. 

Lúc Tống Uần Uẩn đi theo Cố Hoài, anh đã hối hận rồi, người phụ nữ này nói gì thì cũng là người vợ trên danh nghĩa của anh, bị làm nhơ rồi, anh thấy ghê tởm. 

"Anh mới là đồ điên." Hai tay Tống Uẩn Uẩn không yên phận, mượn men rượu mà cào cấu loạn xạ lên người anh. 

Trả thù vì anh đã để người đàn ông kia chiếm hời của mình! 

Giang Diệu Cảnh hoàn toàn lạnh mặt, nắm lấy cổ tay cô kéo cô lên lầu.Tống Uẩn Uẩn cố gắng giãy ra, "Anh buông tôi ra, buông tôi ra..." 

Rầm! 

Cửa phòng ngủ bị đá tung ra, Giang Diệu Cảnh ném cô vào trong. 

Tổng Uẩn Uẩn đứng không vững, ngã xuống sàn, đầu gối và mạnh, "Á, ưm- " Tiếng rên rỉ vì đau này khiến Giang Diệu Cành ngắn ra. 

Âm thanh này... 

Đầu óc anh thoáng chốc quay về đêm ấy. 

Người phụ nữ đó dưới thân anh cũng kêu đau như vậy. 

Giọng cô rất giống Trần Ôn Nghiên? 

"Giang Diệu Cảnh!" Tổng Uẩn Uẩn ngẩng đầu nhìn anh, trong mắt chứa đầy hận thù.Người đàn ông này không chỉ độc ác mà còn rất bạo lực. 

Đầu gối cô bị va vào chảy máu rồi. 

Giang Diệu Cảnh đối diện với ánh mắt của cô, suy nghĩ quay trở về. 

Anh sài bước dài đi vào, nheo mắt lại, "Cô không nói?" 

Cô say rồi. 

Chỉ là đầu óc vẫn còn tỉnh táo. 

Hai tay cô chống xuống sàn, cố gắng đứng dậy. 

Cổ chân mềm nhũn lại ngã xuống, hành động tự cứu theo bản năng khiến cô túm lấy thứ gì đó bên cạnh. 

Cuối cùng cũng chống đỡ được cơ thể. 

Chỉ là rõ ràng không lạnh, nhưng lại có một luồng khí lạnh bao trùm tới.Cô từ từ ngẩng đầu lên. 

Chỉ thấy đôi mắt Giang Diệu Cảnh sâu thẳm nhưng không có một chút hơi ẩm. 

Lúc này Tống Uẩn Uẩn mới nhận ra, bàn tay cô đang nắm lấy quần của anh. 

Nếu không phải có thắt lưng cố định, nếu là quần thun đã sớm bị cô kéo tuột xuống rồi, dù vậy Giang Diệu Cảnh trong bộ vest gọn gàng sạch sẽ cũng vẫn bị kéo đến rất thảm hại. 

Tống Uần Uẩn vội vàng buông tay.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status