Cưới Trước Yêu Sau ,Đêm Tân Hôn Định Mệnh

Chương 12

/1615



Giang Diệu Cảnh không nói gì, cũng không ngăn cân hành vi của anh ta, đây được xem là ngắm cho phép? 

Tổng Uẩn Uẩn trong lòng lạnh toát, cô siết chặt tay, nắm chặt chiếc túi trong tay. 

"Biết uống rượu không?" Người đàn ông vừa nói, tay vừa sờ soạng về phía eo cô. 

Cô bị người đàn ông này làm cho ghế tờm muốn chết, nhích người đi, "Không biết." 

"Không biết cũng không sao, tôi dạy cô." Người đàn ông rót một ly rượu đầy, đưa đến bên miệng cô.Cô nghiêng đầu muốn tránh đi lại bị người đàn ông ôm vào lòng, cô giãy giụa: "Buông tôi ra..." 

"Tiếp khách cùng tôi cũng là chức trách của cô." 

Cơ thể Giang Diệu Cảnh từ từ nghiêng về phía trước, những đường nét góc cạnh trên gương mặt càng trở nên sắc sảo dưới ánh đèn, anh ngước mắt lên, con ngươi phẳng lặng không gợn sóng, đuôi mày hơi nheo lại khiến anh trông vô cùng lạnh lùng vô tình, "Không làm được, thì cuốn gói cút đi!" 

Cô tưởng rằng anh không thích mình, nhiều nhất chỉ xem mình như rác rười, như không khí. 

Nhưng cô không ngờ, anh lại hèn hạ đến vậy. 

"Tôi uống." Cô đầy người đàn ông ra. 

Cầm lấy ly rượu người đàn ông đưa tới, động tác có chút do dự, cuối cùng vẫn ngừa đầu uống cạn. 

Đây là lần đầu tiên cô uống rượu.Lại uống loại rất mạnh, cồn từ cổ họng cháy xuống đến dạ dày. 

Vừa xộc vừa cay. 

Cô chau mày, dáng vẻ quyến rũ, người đàn ông không thể chờ đợi được nữa, "Giang tổng, tôi đưa người đi nhé?" 

Tổng Uẩn Uần kinh hãi, theo bản năng muốn chạy trốn, ngay khoảnh khắc ngẩng đầu lên, cô bắt gặp một ánh mắt sâu thẳm, đen như màn đêm, cô ngừng động tác, đây là sự lăng nhục mà người đàn ông này cố tình muốn dành cho cô phải không? 

Rất nhanh, Giang Diệu Cảnh dời ánh mắt đi, "Cậu... tùy ý." 

Người đàn ông mày cười mắt cong, lập tức ôm lấy Tống Uần Uẩn, lần này cô không giãy giụa. 

Cứ thế đi theo người đàn ông ra khỏi phòng bao. 

Hoắc Huân đi tới, "Cô Tống đi theo Cố Hoài... e là trong sạch khó giữ, cô ấy..."Tuy muốn cô biết khó mà lui, chủ động bằng lòng ly hôn, nhưng cũng không đến mức để cô thật sự mất đi trong trắng chứ? 

Giang Diệu Cảnh tự rót cho mình một ly rượu, một hơi uống cạn, ánh mắt u ám, "Cậu nghĩ cô ấy rất trong sạch sao?" 

Hoắc Huân kinh ngạc vô cùng, mắt mờ to, nhà họ Tống này không chỉ tham lam, lẽ nào người phụ nữ đưa tới còn không sạch sẽ? 

Anh ta lập tức tức giận, uống công anh ta còn đồng cảm với Tổng Uẩn Uẩn. 

Bây giờ xem ra hoàn toàn không đáng để đồng cảm. 

"Rõ ràng biết chúng ta cố tình làm khó cô ấy, cô ấy cũng không chịu chủ động đề nghị ly hôn, xem ra cô ấy sẽ không dễ dàng buông tha đâu." Hoắc Huân nói. 

Đây là muốn ỷ lại vào nhà họ Giang sao? 

"Giang tổng...""Đi thôi." Giang Diệu Cảnh ngắt lời anh ta, sắc mặt bình tĩnh, rõ ràng không muốn nghe anh ta nói thêm bất cứ chuyện gì về Tổng Uẩn Uẩn. 

Hoắc Huân biết điều không mở miệng nữa, đi ra phía trước mở cửa phòng bao. 

Ngồi trong xe, ánh đèn lướt qua nhanh chóng, trong đầu Giang Diệu Cảnh toàn là hình ảnh người phụ nữ đó cam tâm tình nguyên đi theo Cô Hoài. 

Cô biết rõ sẽ xảy ra chuyện gì, mà vẫn bằng lòng? 

Người phụ nữ đó... 

"Quay đầu." 

Hoắc Huân đầu tiên là ngắn ra, rất nhanh đã hiểu ra, lập tức quay đầu xe về lại câu lạc bộ. 

Tuy nhiên không tìm thấy người ở câu lạc bộ, nói là đã đi rồi.




/1615

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

Chính sách bảo mật

Điều khoản sử dụng

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status